Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 77

Chương 77Chương 77

Dù sao Vương Tranh cũng là học sinh nam, trông cậu ta cao lớn khỏe mạnh, khí thế hung hăng nhào tới chỗ Sở Thiên Lê, hiện trường thật sự là có chút dọa người.

Nhưng mà, cậu ta còn chưa kịp đến bên cửa sổ đã cảm thấy một cỗ sức lực đáng sợ, trực tiếp ngã ngồi xuống chiếc ghế trống đằng sau, cả người lẫn ghế đều ngã ngửa ra bên ngoài.

Bàn ghế trên sàn phát ra âm thanh thảm thiết, lập tức kinh động tới những bạn học khác trong lớp.

Lớp trưởng Nguyễn Nhã ở hàng trước quay đầu lại, cô ấy đứng dậy duy trì trật tự, giọng nói lạnh lùng: “Các cậu đang làm cái gì?”

Ghế đã đổ, hai chân Vương Tranh chật vật gác lên trên ghế, may mà người chỉ có mông tiếp đất, không có bất cứ tổn thương nặng nề gì.

Cậu ta kinh hãi nhìn người trước mặt, bả vai vẫn còn nhớ sức lực lớn vừa nãy, giống y như là lần đầu tiên quen biết đối phương vậy.

Đàm Mộ Tinh ngăn ở trước mặt Sở Thiên Lê, cậu mím môi khẽ nói: “Tôi không thích bạo lực.”

Đàm Mộ Tinh vẫn luôn là người tốt kiểu mềm mại, bình thường còn bị các bạn nam trong lớp cười nhạo là nữ tính, nhưng từ trước đến nay cậu hoàn toàn không lật mặt, hơn nữa còn không xảy ra va chạm tay chân với bất cứ người nào.

Đây cũng là nguyên nhân mà chủ nhiệm lớp sắp xếp cho Sở Thiên Lê ngồi bên cạnh Đàm Mộ Tinh.

Đàm Mộ Tinh vĩnh viễn vô hại, cũng sẽ không tồn tại mâu thuẫn.

Nhưng mà, gấu trắng lớn dù sao cũng là gấu trắng lớn, bất kể bên ngoài mềm mại như thế nào, thực chất vẫn là sinh vật cực kỳ nhanh và mạnh mẽ. Điều này giống như ấn tượng mà gấu trúc tạo ra cho con người chính là quốc bảo dễ thương, nhưng thật ra sức chiến đấu của nó lại cực kỳ kinh người, hơn nữa còn có tên khác là thực thiết thú (tên cổ của gấu trúc).

Sở Thiên Lê hoang mang nhìn một màn này, cô mới vừa thấy Vương Tranh xông lên có chút hoảng loạn, chủ yếu là bản thân đúng thật là chiến với năm tên cặn bã, không ngờ bạn cùng bàn lại là thâm tàng bất lộ.

Đàm Mộ Tinh quay đầu thấy cô ngẩn ra thì trong lòng nhất thời căng thẳng lên, cậu vội vàng lên tiếng xin lỗi: “Xin lỗi, có phải là dọa tới cậu rồi...”

Đàm Mộ Tinh tuyệt đối là đại sứ hòa bình, cậu không chủ trương bất cứ hành vi thô lỗ nào, chỉ sợ bạn cùng bàn sẽ đánh giá mình.

Bây giờ trong lớp đang hỗn loạn, tất nhiên trong lòng cậu sẽ lo lắng, sợ cô sẽ ghét mình.

Giây tiếp theo, Sở Thiên Lê lại kiêu căng chống nạnh ở sau lưng Đàm Mộ Tinh, bắt đầu điên cuồng đổ thêm dầu vào lửa với Vương Tranh trên mặt đất: “Cậu bớt đánh rắm trước mặt Tinh Tinh đi! Cậu bớt đánh rắm trước mặt Tinh Tinh đi!”

Bây giờ cô có người làm hậu thuẫn thì lại càng có lý chẳng sợ, cô không tin Vương Tranh dám đứng dậy đánh lại, tất nhiên lại càng càn rỡ hơn. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Cô không đánh lại đối phương, không phải vẫn còn bạn cùng bàn sao?

Đàm Mộ Tinh: “...” Hóa ra cậu là người thuộc phái hòa bình duy nhất trên thế giới.

Sở Thiên Lê ở nhà nhắn online với máy in càng hung dữ hơn một chút, chủ yếu là cô dựa vào việc Hạ Thời Sâm không dám làm gì, nhưng nếu như ra ngoài thì sẽ thu liễm lại rất nhiều, ai bảo đời trước cô điên cuồng đánh nhau với đồng nghiệp chứ.

Không thể không nói, cô tính cũng thật chuẩn, thỉnh thoảng cũng là gấu thật.

Nếu như gặp được đại sư có hàm dưỡng như ông nội thì còn đỡ, nhưng có vài chiêm tinh sư tính tình nóng nảy thì thật sự là không ưa cô.

Tất cả các bạn học trong lớp đều không biết cuộc nói chuyện ở bàn sau, bọn họ chỉ nghe thấy tiếng chuông reo leng keng, quay đầu lại nhìn thì đã thấy Vương Tranh ngã xuống đất rồi.

Chủ nhiệm lớp nghe tiếng nhanh chóng chạy tới, ba người cãi nhau bị gọi tới phòng làm việc.

Trong hành lang, Hạ Thời Sâm và Thích Diệm ôm chồng tài liệu đi chung với nhau, bọn họ im lặng đi cách nhau mấy bước, một trước một sau đi từ trong hội học sinh ra ngoài, đang chuẩn bị trở lại lớp của mình.
id="id_Toc169868985" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận