Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 358

Chương 358Chương 358

Vốn dĩ ngày nào Sở Thiên Lê và Du Ngật cũng cãi nhau, nhưng bây giờ Đàm Mộ Tinh bị thương ngoài ý muốn, bầu không khí đoàn đội đều bị ảnh hưởng.

Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh đồng thời gặp chuyện, Sở Thiên Lê không bị thương gì, nhưng Đàm Mộ Tinh lại phải tới bệnh viện. Trạng thái gần đây của cô không tốt, quả thực là trở nên im lặng ít nói hơn, đương nhiên là Du Ngật cũng nhìn thấy được.

Sở Thiên Lê cầm la bàn nhìn Du Ngật đi xuống, cô không nghĩ tới năng lực quan sát của anh ấy lại mạnh như vậy, nên không biết nói gì.

Đội trưởng đội thi công đứng ở bên cạnh xác nhận: “Dây an toàn đã buộc xong hết rồi chứ.”

“Rồi rồi.” Du Ngật vỗ dây an toàn, xác định trang bị không có vấn đề gì.

Công việc thăm dò không những lặp đi lặp lại mà còn khô khan.

Sở Thiên Lê và Du Ngật vừa có kiến thức về phong thủy, còn sở hữu công nghệ hiện đại, trên người bọn họ đều mang theo thiết bị, có thể liên lạc với nhau ở nơi tín hiệu không tốt như sa mạc Gobi.

Giọng nói của Du Ngật vang lên ở đầu bên kia của thiết bị: “Không được, đến cùng rồi, sợi dây này sẽ ảnh hưởng đến việc phát huy...”

Một lúc sau, Du Ngật thăm dò thực địa nhưng vẫn không mang đến tin tức tốt, tạm thời không tìm được nguồn nước.

Chuyện đã đến nước này, Sở Thiên Lê nhận ra rằng mình không thể thoát khỏi kiếp nạn này, cuối cùng vẫn đeo dây an toàn xuống dưới. Có một số việc có thể trốn, có một số việc không có cách nào để trốn, tóm lại phải dựa vào chính mình để giải quyết.

Vận khí của cô sẽ không tốt cho đến khi cô trở lại, rõ ràng là cô không thể giải quyết nó bằng cách trốn tránh, vì vậy tốt hơn là đối mặt trực tiếp.

Du Ngật vẫn ở phía dưới, anh ấy nghe nói đến việc này, chần chờ nói: “Em thật sự muốn xuống sao?”

“Em sẽ cẩn thận một chút, hơn nữa còn có dây an toàn.” Sở Thiên Lê chậm rãi xuống dưới dưới sự trợ giúp của những người khác, hội họp với Du Ngật ở phía dưới, cũng bắt đầu triển khai thăm dò thực địa.

“Vậy chúng ta mỗi người một bên, như vậy thì tốc độ sẽ nhanh hơn.”

Địa điểm này được bao quanh bởi những bức tường núi, xung quanh tương đối tối tăm, quả thật không thấy nguồn nước. Sở Thiên Lê và Du Ngật chia nhau hành động, còn có đội thi công hỗ trợ tìm kiếm phương hướng, tìm kiếm huyệt vị thích hợp ở khắp nơi.

Đội thi công liên tục cử người xuống dưới, đi theo hai người để tiến hành thăm dò.

“Mọi người ở dưới chú ý một chút, núi đá gần đây hình như rất dễ sụp.” Lời dặn dò của đội trưởng đội thi công truyền trong thiết bị truyền đến.

“Rất dễ sụp sao?”

“Đúng, vừa rồi có người ngã một cái, xuất hiện rất nhiều chỗ đất mỏng như tờ giấy.”

Sở Thiên Lê nhìn quanh núi đá trụi lủi, đột nhiên cô nhớ tới điều gì đó, lấy ra chuông Tam Thanh từ trong túi, đứng tại chỗ lắc chuông. Theo lý mà nói, chung quanh có bùn đất núi đá, tiếng chuông hẳn là kêu đinh linh đinh linh, nhưng hiện tại tiếng chuông lại vang xa và to.

Âm thanh của chuông Tam Thanh giống như tiếng chuông khi ở trên sa mạc Gobi trống trải, điều này có nghĩa là nó cho rằng nơi này không hề khác biệt với bên ngoài, cũng không có tác dụng che đậy hoặc ngăn cản âm thanh.

Lúc trước Sở Thiên Lê cùng Đàm Mộ Tinh đã làm thí nghiệm, chuông Tam Thanh ở trong không gian kín mới có thể phát ra tiếng chuông kêu đinh linh, hơn nữa ở trong những căn phòng khác nhau cũng có sự khác biệt rất nhỏ, ở trong căn phòng thô sơ cùng với những căn phòng làm bằng thép cũng có sự khác biệt.

“Tiếng gì vậy? Em đang rắc chuông sao?” Du Ngật và Sở Thiên Lê không ở cùng một chỗ, vậy mà bây giờ anh ấy đều có thể nghe thấy tiếng chuông một cách rõ ràng, nên kinh ngạc mà quay đầu nhìn xung quanh.

Ở nơi này tiếng chuông vang lên đặc biệt rõ ràng, thậm chí còn hơn cả khi ở sa mạc.
id="id_Toc169869265" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận