Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 398

Chương 398Chương 398

Nói một câu không dễ nghe, hôm nay nếu như bọn người Thi Trác Cừ không mua, Kim Hiểu Nguyên cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

Thi Trác Cừ trầm mặt như nước, anh ta cân nhắc ở trong lòng giữa bí mật thời đại mới và một tỷ, sau cùng anh ta chậm rãi đưa ra quyết định. Anh ta nói với người đồng hành: “Chuyện ngày hôm nay đừng để cho bất kỳ kẻ nào biết, bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho ông chủ.”

“... Được.”

Thi Trác Cừ có thể có quyền hạn xin Lin một tỷ để thu viên đá này về, nhưng điều kiện đầu tiên là chuyện lúc đầu đấu giá đến bảy mươi triệu không được truyền ra ngoài, khi anh ta trở về sẽ dùng chút thủ đoạn để xóa bỏ dấu vết.

“Tổng giám đốc Kim, chờ một lát, tôi sẽ liên lạc với bên phía tập đoàn một chút.”

“Cậu phải chắc chắn đi, nếu còn tiếp tục lằng nhằng, nói không chừng tôi lại đổi ý đấy.”

Thi Trác Cừ không để ý đến ngầm Kim Hiểu Nguyên khiêu khích, anh ta dùng di động nhìn qua thời gian một chút, sau đó lại nhắn tin xác nhận xem Lin có rảnh hay không, lúc này anh ta mới đi vào trong góc của phòng tiếp khách gọi điện thoại. Bây giờ anh ta không có cách nào rời khỏi phòng tiếp khách, nhưng cũng muốn tránh những người khác đi.

“Ra vẻ thần thần bí bí.” Kim Hiểu Nguyên cười giễu cợt, ông ấy không nghe rõ cuộc trò chuyện ở xa xa, chỉ có thể nghe được một ít tiếng nho nhỏ, giống như là tiếng nước ngoài.

Sau khi có tiếng báo kết nối, giọng nói của Lin truyền tới, ông ta vui vẻ nói: “Trác Cừ, có chuyện gì thế? Tôi đang nghiên cứu một số thứ thú vị cùng Albert.”

Thi Trác Cừ nhanh nhạy phát hiện ra lúc này ông chủ đang có tâm trạng vui vẻ, anh ta liên tục nói không ngừng: “Là thế này, chúng tôi đã hoàn thành việc lấy viên đá về, nhưng bây giờ muốn làm phiền ngài mở ra một chút quyền hạn.”

“Đã đã tìm được rồi hả? Cũng nhanh thật đấy, cậu gửi cho tôi đi.”

“Được rồi, bây giờ tôi sẽ xin ngài.”

Thi Trác Cừ hoàn thành thao tác xin, rất lâu sau anh ta vẫn không nghe thấy tiếng động từ đối phương, trong lòng chợt trở nên bồn chồn.

Một lát sau, giọng nói bình tĩnh của Lin vang lên, ông ta ngoài ý muốn nói: “Trác Cừ, tôi không ngờ lần này cậu lại xin nhiều như vậy, thật sự không giống cậu.”

Thi Trác Cừ cảm thấy trong lòng không yên, nhưng bề ngoài anh ta lại cố gắng bình tĩnh giải thích: “Lần này tôi gặp phải một chút phiền phức, người nắm giữ viên đá ở thành phố G có sức ảnh hưởng khá lớn, chờ lát nữa tôi sẽ gửi tài liệu cho ngài.”

“Có thể là đa số mọi người không nhìn ra tác dụng của viên đá.” Lin mở miệng nghi ngờ, ông ta dừng lại một lát rồi lại nói: “Được rồi, cậu chắc chắn là được, nhưng lần sau không thể làm như thế này nữa.”

Trong lòng Thi Trác Cừ thở một hơi dài nhẹ nhõm, anh ta hoàn thành quyền hạn xin với Lin, lúc này mới cúp điện thoại trở lại chỗ Kim Hiểu Nguyên.

“Kim tổng, làm theo ý ngài đi.” Thi Trác Cừ đối phó xong với ông chủ, bây giờ vẻ mặt anh ta thả lỏng, trạng thái thong dong hơn nhiều.

Sở Thiên Lê nghe thấy lời Thi Trác Cừ nói, cô ngạc nhiên nói: “Thật sự mua xong rồi sao? Vậy xem ra rất đáng tiền mà!”

Kim Hiểu Nguyên hiển nhiên cũng có suy nghĩ như vậy, con ngươi ông ấy đảo một vòng, lại muốn duỗi ngón tay ra, nói: “Ai da, tôi đổi ý rồi, bây giờ tôi muốn...”

Thi Trác Cừ thản nhiên nói: “Kim tổng, làm người phải biết có chừng có mực, nói thật nguyện ý giao ra một tỷ cũng tính là hạng mục mà tập đoàn cân nhắc giữ bí mật, nếu không sẽ không có ai mua.”

Kim Hiểu Nguyên kiêu ngạo nói: “Cậu không phải người sao?”

“...” Thi Trác Cừ im lặng mấy giây, anh ta giống như không kiên nhẫn phân rõ phải trái với ông già ác độc này nữa, dứt khoát lấy điện thoại di động của mình ra, sau đó đưa ra một tấm hình: “Đây là một viên đá khác trong hạng mục.”

Thi Trác Cừ chỉ cho Kim Hiểu Nguyên quét mắt nhìn sơ qua một vòng, sau đó anh ta nhanh chóng lấy điện thoại lại, nhưng có thể nhìn thấy một viên đá khác tương tự, hình dáng lớn nhỏ không đều.
id="id_Toc169869305" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận