Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 284

Chương 284Chương 284

Đàm Mộ Tinh do dự một lát, sau đó đáp: “... Nó thực sự chỉ là một cabin bình thường. “

Sở Thiên Lê hoài nghi nói: “Không thể nào! Lúc đi tàu cao tốc cậu nói rằng cậu từng ngồi khoang hạng nhất, đừng cố ý làm theo lời ông ấy!”

“Máy bay thực sự là một cabin bình thường mà...” Đàm Mộ Tinh đối mặt với ánh mắt chất vấn của cô, ánh mắt lập tức né tránh, cậu liếc nhìn khuôn mặt của Phan Nghĩa Thành, cứng ngắc nói: “Cháu thường đi máy bay gia đình... Nó thực sự là một cabin bình thường...”

Phan Nghĩa Thành: “...”

Phan Nghĩa Thành xứng đáng là một người thuộc xã hội cũ, sau một thời gian ngắn hớ hênh, ông ấy nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình, nói: “Vậy là tốt rồi, bạn học nhỏ, tương lai của cháu là vô hạn, kiếp này cháu nhất định không nên bị ai đó lừa gạt.”

Ba người dứt khoát thúc đẩy công việc chuẩn bị ở Bắc Kinh, Phan Nghĩa Thành còn chuẩn bị hợp đồng chuyên mục cho hai người.

Sở Thiên Lê vui vẻ mang hợp đồng về nhà, lúc này cô chạy tới chỗ Hạ Thời Sâm khoe khoang một phen, chứng minh mình có thể vào đại học dựa vào chính thực lực của mình. Trong hợp đồng nêu rõ các điều kiện hạ điểm, nội dung dự án, lương cơ bản cùng với bảo hiểm nhân thọ, cần học sinh và gia đình ký tên, tất nhiên cũng có hình phạt vi phạm hợp đồng.

Hạ Thời Sâm khẽ nhíu mày, cậu ấy đi qua đi lại kiểm tra hợp đồng, xác nhận là văn kiện ban bố của phía chính phủ, kinh ngạc nói: “Cho nên em được tuyển theo loại nhân tài đặc biệt nào?”

Hạ Thời Sâm điền hồ sơ lý lịch cho cô, nhưng lúc này cậu ấy vẫn phải hét lên hoang đường, cũng không thể nào có loại huyền học vậy chứ?

“Quốc học, quốc học hiểu không?” Sở Thiên Lê đắc ý nói: “Anh, sau này anh phải tôn trọng em một chút, đừng cho là anh có thể kiếm được chút tiền là giỏi, tương lai em chính là giáo sư quốc học đấy!”

Hạ Thời Sâm cảm thấy cạn lời: “Cho dù là được đặc cách tuyển chọn nhưng cũng có điểm tối thiểu, bây giờ em chính là cho vay tiền làm giáo sư?”

“Haiz, em không nói nhảm với đám người tư bản các anh nữa, hoàn cảnh của chúng ta không giống nhau! Tầm nhìn! Hiểu không?”

“...”

Sở Thiên Lê chỉ kém chút nữa là lôi “sĩ, nông, công, thương” của tầng lớp xã hội cổ đại ra để bàn luận, trực tiếp đè Hạ Thời Sâm xuống dưới đáy của chuỗi thức ăn gia đình.

Dư Tân và Hạ Chính Hợp cũng không có ý kiến gì về chuyện này, bọn họ nhiệt liệt khen thưởng Sở Thiên Lê, dù sao thì chỉ cần con gái học ở trường tốt, nguyện ý học tập chuyên sâu đã là tiến bộ hơn lúc trước rồi, không nên yêu cầu nhiều hơn nữa.

Hạ Thời Sâm phát hiện, sợ không phải là lúc trước Sở Thiên Lê bị việc học đè ép quá thảm, bây giờ cô đã chạm đáy bật ngược càng ngông cuồng hơn, từ khi lấy được hợp đồng nhân tài đặc biệt thì càng ngày càng không biết lớn nhỏ trong nhà nữa rồi.

Trước kia Sở Thiên Lê rảnh rỗi nhàm chán xem bói, Hạ Thời Sâm sẽ mắng cô, bảo cô mau đi học bài. Bây giờ cô hoàn toàn không biết sợ nữa rồi, có chỗ dựa nên không sợ gì mà xem bói ngay dưới mí mắt của cậu ấy, đọc sách giải trí, nghịch la bàn.

Sở Thiên Lê đối mặt với Hạ Thời Sâm tức giận trừng mình, thái độ của cô còn rất ngang ngược, cô hếch cằm nói: “Nhìn gì mà nhìn, đây chính là nghiên cứu quốc học, làm trễ nãi tiến độ xây dựng tổ quốc của em anh có gánh nổi không?”

Hạ Thời Sâm nắm chặt nắm đấm: “... Rốt cuộc là ai dạy cho em hết cái này đến cái khác vậy?”

Trước kia Sở Thiên Lê xem bói sẽ bị quy vào làm việc không chính đáng, bây giờ cô chụp một cái mũ lớn, phàm là thứ ngăn cô xem bói thì đều là ngăn cản xây dựng chủ nghĩa xã hội.

Bây giờ cô lấy được một tờ hợp đồng đã như vậy rồi, sau này muốn thi công chức nhà nước thì còn thế nào nữa?

Hạ Thời Sâm cũng có thể tưởng tượng được, nếu như cô có bản lĩnh thi được công chức, tương lai nói cô hai câu sẽ bị cô áp đảo vì “sỉ nhục nhân viên công chức”, trình độ tăng cấp lập tức không giống nhau nữa.
id="id_Toc169869192" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận