Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 425

Chương 425Chương 425

Thi Trác Cừ bình tĩnh lễ phép, nhưng thái độ lại vô cùng hời hợt, hoặc là nói thế lực sau lưng anh ta cũng y như vậy. Bọn họ nói sẵn sàng hợp tác, nhưng phương pháp lại mạnh mẽ ép người, nói ai được miễn sơ khảo là miễn, nghiễm nhiên coi mình là người đặt ra quy tắc.

Không khí trong phòng đột nhiên trở nên đình trệ.

Đàm Mộ Tinh yên lặng giúp Sở Thiên Lê xoay ghế, nhìn cô vui vẻ ngồi xoay. Vương Triệt nhận ra hai người không hề sợ hãi, thấy Thi Trác Cừ im lặng, nhắc nhở anh ta: “Giám đốc Thi...”

Ấnh mắt Thi Trác Cừ hơi trầm xuống, im lặng một lúc lâu rồi mới nói: “Tôi nghĩ ngài làm chuyện này nhất định là có yêu cầu, cô muốn gì cứ nói, chúng ta có thể thương lượng.”

Sở Thiên Lê nói không sai, bọn họ thật sự không thể trừng phạt được cô. Dù cô có bị hủy bỏ tư cách thi cũng không sao, thậm chí cô còn có thể thuyết phục Mai Như Cảnh rời đi.

Ba người bọn họ cùng nhau hợp tác, nếu chuông Tam Thanh bị mất, Mondson không cẩn thận còn bị kiềm chế.

Cô làm náo loạn phòng thi nhìn có vẻ như đang khiêu khích, nhưng thực ra là đã cân nhắc hết mọi hậu quả trước khi hành động.

Sở Thiên Lê cười nói: “Nếu như anh muốn tìm người huyền môn hằng ngày vây quanh anh gọi “giám đốc Thi”, vậy thì chúng ta không cần phải nói gì nữa, nhưng nếu anh muốn tìm người khác, thì không chừng chúng ta còn có thể nói thêm vài câu.”

Vương Triệt: “Cô có ý gì!?”

Thi Trác Cừ bình tĩnh nói: “Vương Triệt, ra ngoài trước đi.”

Trong lòng Vương Triệt lúc này cực kỳ oán hận Sở Thiên Lê, nhưng anh ta lại không thể trái lời của Thi Trác Cừ, đành phải ủ rũ bước ra khỏi phòng thi số 3. Sở Thiên Lê nhìn Vương Triệt rời đi, bất đắc dĩ thở dài: “Ồ, quả nhiên, người không quan tâm đến mình thì cũng sẽ không có ai quan tâm đến.”

Thi Trác Cừ nhìn hai người: “Trong phòng hiện tại không còn người nào nữa, hai người có thể nói điều mình muốn.”

Sở Thiên Lê: “Đôi khi giao tiếp với loại người như các anh còn mệt mỏi hơn người bình thường nhiều, chủ yếu là vì các anh luôn cho rằng người giàu có tiền có quyền chính là người đặt ra quy tắc, những người khác buộc phải tuân theo hệ thống của các anh. Mondson là tập đoàn tài chính thế giới, làm sao lại có người không nghe lời đây?”

Bói toán chú trọng chân thành, nếu người đi xem bói không đủ chân thành khẩn và tôn trọng thì thầy bói cũng sẽ không làm được gì nhiều.

“Các anh bảo chúng tôi sơ khảo là phải sơ khảo, nói ai được miễn là người đó được miễn, coi mình là quyền thế đấy à!” Sở Thiên Lê cảm khái thở dài. “Cuối cùng thì cô muốn nói gì?”

“Chúng tôi trong nghề này thường hay cãi vã, mọi người có nhiều quan điểm khác nhau nhưng luôn có những điểm tương đồng. Cho dù anh có tín ngưỡng, có chế độ chặt chẽ hay không, muốn tuần hoàn thiện ác nhân quả thì ít nhất cũng phải biết có một số việc có thể làm, một số việc không được phép làm.” Sở Thiên Lê nói: “Nhưng các anh không biết, các anh không phải chúng tôi, còn ở đó cho rằng có thể giải quyết tất cả mọi thứ.”

Sở Thiên Lê tự nhận mình là người giỏi nhất thiên hạ, vẫn sẽ bị bạn bè chèn ép, những người này có tư cách gì mà đặt ra quy tắc?

Ít nhất bọn họ học thuật số còn có lòng kính sợ, nhưng có một số người lại không biết sợ hãi là gì.

“Các anh làm người đặt ra quy tắc trò chơi quá lâu rồi, bây giờ nhúng tay vào lĩnh vực xa lạ, tôi không nói đùa đâu.” Sở Thiên Lê nhàn nhã nói: “Có thể anh cho rằng tôi phiền phức, nhưng mà có đôi khi làm việc cưỡng chế lâu rồi sẽ cho rằng việc người khác đòi hỏi tôn nghiêm là tội lỗi.”

Sở Thiên Lê buông tay: “Nói thật, tôi không thèm quan tâm đến kết quả sơ khảo, tôi biết rất rõ trình độ của mình, tôi đến đây để đánh với các anh.” Cô ấy sẽ đến để kiểm tra sơ bộ, nhưng cô ấy chỉ muốn có cơ hội đàm phán.

Thi Trác Cừ đọc được ý tứ sâu xa trong lời nói của cô, hỏi: “Vậy cô cảm thấy thế nào là có tôn nghiêm?”
id="id_Toc169869332" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận