Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 524

Chương 524Chương 524

Quả nhiên, sau khi Tại Uyên khóc, anh ấy mới từ từ mở mắt ra, khôi phục lại trạng thái bình thường.

Đối mặt với hai người tìm tới mình, anh ấy cũng không nhiều lời, thấp giọng nói: “Cảm ơn, chúng ta ra ngoài thôi.”

Tu Tại Uyên không đề cập đến ảo giác của mình, cũng không hỏi tại sao bọn họ lại tìm đến mình, một lần nữa trở thành đạo sĩ nhỏ lầm lì.

Đàm Mộ Tinh lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ?”

“Vẫn ổn.”

Mặc dù Tu Tại Uyên nói như vậy, nhưng còn tâm trạng của anh ấy thì không. “Được rồi, đừng buồn nữa, anh còn có sư phụ, các sư huynh đệ cơ mà.” Sở Thiên Lê thản nhiên nói: “Nếu thật sự khó chịu như vậy thì đi tìm bà ấy đi.” Đàm Mộ Tinh nghe vậy, nhớ tới những gì Tu Tại Uyên vừa nói, đột nhiên mơ hồ hiểu ra điều gì đó.

Tu Tại Uyên cụp mắt xuống: “Tôi không thể đi tìm bà ấy được.” Sở Thiên Lê cười lạnh: “Ai nói anh không thể? Sách huyền học nào nói anh không tìm được, vị đại sư nào nói với anh?”

“Cô biết rõ mà.” Tu Tại Uyên ngước mắt nhìn cô.

Cái giá của Sở Thiên Lê chính là mạng sống, còn cái giá của Tu Tại Uyên là hải cô độc cả đời.

Sở Thiên Lê bình tĩnh nói: “Không phải không làm được, mà là anh không dám.”

Đôi mắt Tu Tại Uyên khẽ run lên.

“Anh cảm thấy tiếc nuối những gì mình không có được, nhưng thực ra cũng không chắc ngoài đời bà ấy như thế nào. Có thể bà ấy không tốt như anh nghĩ, hoặc có thể bà ấy căn bản không nhớ đến anh, có lẽ bà ấy cũng thương anh, nhưng không biết là bao nhiêu, cho nên anh không dám.”

Tu Tại Uyên không có duyên với người thân, anh ấy sợ sau khi về thăm gia đình, đối phương sẽ thực sự hồn phi phách tán.

“Thuật số dạy người ta tìm vận may và tránh xui xẻo, nhưng cũng có câu nói là biết rõ không thể mà vẫn cố làm. Nó dùng để giúp con người đưa ra những lựa chọn tốt hơn chứ không phải để bóp nghẹt sự lựa chọn của con người.” Sở Thiên Lê nhún nhún vai: “Tự nguyện là lựa chọn, không tự nguyện gọi là ép buộc, nếu không làm được thì nhìn trộm một cái rồi chạy luôn đi, sư phụ của anh cũng không vứt bỏ anh đi chỉ vì thế đâu.”

Chỉ khi con người đã trải nghiệm hết hương vị của cuộc sống thì mới thực sự buông bỏ được những ám ảnh của mình, nếu không thì dù ai khuyên cũng vô dụng mà thôi.

Tu Tại Uyên nghe lời đề nghị của cô, lâm vào suy nghĩ, không khỏi nói: “Sao cô lại nói với tôi chuyện này?”

Anh ấy nhớ là lúc đầu cô còn có thái độ thù địch với mình, nhưng bây giờ lại khoan dung đến lạ.

Sở Thiên Lê kiêu ngạo hất cằm: “Dù sao tôi cũng là số một thế giới, từ trước đến nay luôn tài đức vẹn toàn, thỉnh thoảng sẽ giúp đỡ một số người phía dưới.” Tu Tại Uyên: “?”

“Hơn nữa nhìn anh cứ thế biến mất, giống như thỉnh thoảng anh cảm thấy tôi thần kỳ vậy, có đôi khi tôi cũng tự hỏi mình có nên giống như anh hay không.” Sở Thiên Lê nhẹ nhàng nói: “Dù sao cũng không phải trải qua những thứ này.” Cô cũng đã từng nghĩ tới, liệu mình quy y thì có bớt khó khăn hơn hay không. Cô không cần phải chạy khắp nơi chỉ để thay đổi vận mệnh, nói không chừng cuộc sống sẽ dễ dàng hơn.

Trước đây cô không có tài liệu tham khảo, suy nghĩ cũng không quá mãnh liệt, nhưng từ sau khi Tu Tại Uyên xuất hiện, lại giống như một nhánh khác, cô có muốn không so sánh cũng không được.

“Có lẽ việc ghen tị với người khác là vấn đề chung của mọi người. Ngay cả tôi đôi khi cũng không ngoại lệ. Nhưng bây giờ tôi càng chắc chắn một điều, đó là không có gì đáng để so sánh, đều là những vấn đề riêng của cuộc sống mỗi người phải trải qua.”

Chiêm tinh giúp con người tìm ra những vấn đề trong cuộc sống, hiểu được họ phải làm gì trong cuộc đời này, không liên quan gì đến tài sản, giới tính hay gia đình, mỗi người đều phải đối mặt với những thử thách khác nhau.
id="id_Toc169869431" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận