Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 503

Chương 503Chương 503

Phan Nghĩa Thành có vẻ ngạc nhiên: “Nhưng sớm muộn gì cũng phải nói.”

“Có quan trọng hay không...” Sở Thiên Lê mơ hồ nói: “Nếu không có chuyện gì thì sẽ không có chuyện gì, nếu xảy ra chuyện thì cũng trốn không thoát, nếu không được thì coi như là cháu hy sinh vì quốc gia.”

Bây giờ đại nạn của cô đang đến gần, nếu giải quyết được vấn đề ở nước H, cô sẽ không còn gì phải lo lắng nữa, nếu từ nước H trở về mà không tìm ra giải pháp, vậy thì cũng không quá một hai năm nữa, chưa kể đến khả năng cô sẽ không thể quay lại.

Phan Nghĩa Thành vội vàng nói: “Phì, phì, phì! Đừng nghĩ đến chuyện lừa gạt lương hưu quốc gia, ta tin chắc chắc cháu sẽ quay lại mà không có chuyện gì!”

Trong biệt thự, cô Lý bận rộn trong bếp cả ngày, gia đình tổ chức một bữa tối hoành tráng tại nhà hàng để chúc mừng Hạ Thời Sâm sắp vào một trường đại học danh tiếng, cũng chúc mừng việc Sở Thiên Lê còn nhỏ mà đã tham gia một dự án lớn .

Người nhà họ Hạ nâng cốc chúc mừng: “Ba và mẹ con chuẩn bị về hưu rồi, hai năm nữa sẽ mong chờ biểu hiện của hai con!”

Dư Tân cười nói: “Bọn nhỏ còn có bốn năm mới học xong đại học.”

Trong lòng Sở Thiên Lê cảm thấy nhói đau, vội vàng hỏi: “Anh trai không phải đi thực tập à?”

Sở Thiên Lê bận rộn ở thành phố G trong kỳ nghỉ hè, còn Hạ Thời Sâm thì bận rộn trong kỳ nghỉ hè, mơ hồ lộ ra nguyên mẫu của một ông trùm kinh doanh.

Hạ Thời Sâm thản nhiên nói: “Đúng vậy, lúc trước em lỗ mãng đến mức không biết đường về nhà.”

Sở Thiên Lê cổ vũ cho anh ấy: “Tốt lắm, năm học mới bắt đầu, đừng là 996, thẳng tới 007 luôn!”

“...”

Một bữa tối đoàn tụ thư giãn và thoải mái.

Sau bữa tối, Sở Thiên Lê không nghe lời mà ăn liên tiếp hai cây kem, cho đến khi Hạ Thời Sâm giận dữ mắng cô chỉ ăn đồ ăn vặt mà không ăn cơm, lúc này cô mới ôm kem chạy về nhà, ngăn tiếng gầm gừ gào thét của quái thú ngoài cửa sổ.

Mọi thứ trong phòng ngủ vẫn như thường lệ, chỉ chờ thu dọn hành lý.

Sở Thiên Lê mở tủ quần áo ra, cô nhìn chằm chằm chiếc váy do Đàm Mộ Tinh may một lúc lâu, cuối cùng cũng lấy nó ra khỏi tủ.

Theo lý thuyết thì không có cơ hội để mặc nó trong chuyến đi đến nước H, nhưng cô nghĩ mình nghĩ tới nó nhiều hơn cũng tốt, cô chỉ cần đeo đôi găng tay nguyên bản của mình, những món trang sức bằng vàng cho ngày sinh nhật của mình và những chiếc nút thắt mà cô đã đan ở làng pháp sư, không có cái nào bị bỏ lại.

Sở Thiên Lê đóng gói hành lý, xem xét lại tài khoản, không ngờ lại phát hiện ra trong đó có tin tức mới.

Đây là tài khoản của đội Sakura, Khâu Tình Không đã từng quản lý một thời gian, thỉnh thoảng sẽ nhận được phản hồi từ cư dân mạng. Vì Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh bận rộn với các dự án kỹ thuật nên sự nghiệp nhỏ bé của ba người bị tạm dừng, Khâu Tình Không bận du học nên tài khoản của họ ngay lập tức phủ bụi.

Đã lâu Sở Thiên Lê không xem bói trên mạng, đối với tin nhắn mới này rất ngạc nhiên, thật ra cô cũng có ấn tượng với người gửi.

Người đối diện hình như là Chu Tường, lúc ấy hỏi về sự nghiệp, cô ấy đã cấp thẻ sinh viên của mình cho Sở Thiên Lê, chứng minh cô ấy đã trưởng thành.

[Em gái thúi, gần đây chị được thăng chức rồi, ban đầu em nói chị sẽ phải mất ba năm để vượt xa... được một công ty khác thu nhận, nhưng không mất nhiều thời gian như em nói. Giờ chị đã được nhận vào rồi, thế nên tới cung cấp cho em phản hồi quẻ bói toán nè!]

[Chị thấy tài khoản của em đã lâu không được cập nhật. Chị đoán là em chạy đua cho kỳ thi tuyển sinh đại học, bạn nhỏ ngoan thì nên học tập chăm chỉ, mọi kết quả tốt đều là kết quả của những nỗ lực ban đầu của em, chị rất mong chờ lần cập nhật video của em sau khi vào đại học, nhỡ mời chị gái đây đi dự tiệc mừng nhé! Lớp 12 cố lên nha! ! ]

Lời nói của Chu Tường tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
id="id_Toc169869410" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận