Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 596

Chương 596Chương 596

“Nếu cậu có thể tính ra được điều này, cậu sẽ là người giỏi nhất toàn bộ server chứ không chỉ là số một thế giới đâu! Cậu có biết lúc đó có bao nhiêu người phải khóc lóc cầu xin cậu không!”“

“Thế giới hiện thực này đã không còn cái gì để cậu tò mò sao?” Sở Thiên Lê bất đắc dĩ, “Việc học thì sao? Tình cảm thì sao?”

“Việc học của tớ cũng không có vấn đề gì, chờ sau khi tớ nhận được học bổng, tớ sẽ đi đổi card đồ họa.” Thang Hi Linh bất mãn nói: “Tình cảm sẽ ảnh hưởng đến tốc độ nâng cao thành tích của tớ. Trong kỳ thi cuối kỳ, tớ đã bị tụt lại, tớ không thể bị phân tán lực chú ý nữa.”

“...”

Khi Sở Thiên Lê biết được điểm thi tuyển sinh đại học và thành tích học kỳ trước của Thang Hi Linh, mặc dù cô là một kẻ không biết gì về khoa học, nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy bị sốc, cô nhận ra mình nên im lặng. Bình thường những học bá đều là vừa chơi vừa học, vừa học vừa chơi, chẳng trách họ không quan tâm đến việc hỏi xem việc học của mình thế nào, trong đầu họ đã sớm suy nghĩ rõ ràng rồi.

Thậm chí Thang Hi Linh có thể học các thao tác định vị thông qua video, nhưng cô ấy vẫn không thể kiểm soát được tốc độ mở trúng rương trang bị này!

Thang Hi Linh khó chịu: “Cậu có biết là nó quá đáng như thế nào không? Những người chơi trò chơi khác thì có thể mở ra bất cứ thứ gì mình muốn. Mỗi lần tớ đều mở một đống rương nhưng đều không được gì, có mở lại acc cũng vô dụng, thật là tức chết mất.”

“Mục đích chính của trò chơi này là gì? Tớ có thể xem tên trong trò chơi của cậu không?” Sở Thiên Lê mờ mịt nhìn chằm chằm màn hình, “Tốt nhất là cậu hãy nói cho tớ biết ngày tháng năm sinh của cậu.”

Thang Hi Linh giải thích ngắn gọn về quy tắc của trò chơi, cô ấy nói ra tên trong trò chơi và ngày sinh nhật của mình, sau đó nói: “Nhưng tớ chỉ biết ngày tháng thôi, không biết thời gian cụ thể.”

“Không sao, để tớ thử xem.” Sở Thiên Lê vùi đầu vào tính, “Nếu muốn thì phải đổi tên trong trò chơi, cậu có thể chấp nhận không?”

Thang Hi Linh ngẩn ra: “Tớ cho rằng đặt tên thật ra chỉ một đặc tính, tên trong game cũng tuân theo những thứ này sao?”

Thang Hi Linh luôn cảm thấy tên trên mạng và huyền học không tương thích với nhau.

“Chỉ cần tên đưa vào sử dụng sẽ có tác dụng nhất định, nhưng tác dụng có thể nhiều hoặc ít, giống như có những người đặt biệt danh cho con mình vậy.” Sở Thiên Lê kiên nhẫn nói: “Huyền học cũng đang không ngừng phát triển. Trước kia không có internet, những thứ này đương nhiên không thể đề cập tới, hiện tại có cái gì mới ra đời, chúng ta có thể theo kịp được chính là tích lũy kinh nghiệm.”

“Điều nghe nghe có vẻ rất khoa học.”

“Tớ là một nhà phân tích dữ liệu!”

“... Không, không, không, chúng ta là nhà triết học.”

Thang Hi Linh dưới sự hướng dẫn của Sở Thiên Lê sửa đổi tên mới cho trò chơi, sốt ruột nhìn đồng hồ, nóng lòng muốn thử nói: “Thời gian cũng vừa lúc, như vậy là được rồi sao?”

Sở Thiên Lê bình tĩnh nói: “Còn một bước cuối cùng.”

“Bước cuối cùng là gì?”

Sở Thiên Lê mỉm cười: “Sử dụng luật hấp dẫn.”

“Tớ thực sự muốn mở trúng một lần, nhưng không có cách nào để mở được sao?”

“Không, luật hấp dẫn không có nghĩa là cậu muốn cái gì là sẽ thu hút được cái đó, đó là tâm lý vị lợi, mà là cậu phải cảm nhận sâu sắc rằng bản thân cậu đã có đủ.” Sở Thiên Lê hít một hơi thật sâu và nhàn nhã nói: “Hãy biết ơn vì tất cả những gì mà cậu đã có, chỉ khi nội tâm cậu hài lòng, thì lúc này cậu mới có thể thu hút nhiều thứ hơn.”

Thang Hi Linh cảm nhận được ánh sáng của Đức Phật trên khuôn mặt của người bạn cùng phòng mới, tâm trạng của cô ấy trở nên vi diệu, nhỏ giọng nói: “Thật ra, cậu là một nhà phân tích dữ liệu thiền tu và là một tín đồ theo chủ nghĩa Mác đúng không.”

Thân phận của Sở Thiên Lê phức tạp đến mức không thể phân biệt được, giống như việc cô cầm thêm một chiếc bình giữ nhiệt thôi là đã có thể đi chăm sóc người già.
id="id_Toc169869503" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận