Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 399

Chương 399Chương 399

Kim Hiểu Nguyên vội nói: “Hả? Cậu lấy lại nhanh như vậy làm gì? Tôi còn chưa thấy rõ gì cả?”

“Tôi cảm thấy ngài đã thấy rõ, thứ này cũng không phải là chỉ có một viên.”

Ẩn ý là, không muốn lên giá ngay tại chỗ, không phải là tài nguyên khan hiếm gì.

Kim Hiểu Nguyên thừa nhận vừa rồi ông ấy định tiếp tục tăng giá, nhưng khi ông ấy nhìn thấy các viên đá khác thì không chắc chắn nữa, không biết có nên bán ra viên đá số 1134 không.

“Lời này của anh ta không giống như giả vờ, số tiền kia không kiếm lời có mà ngu, lần này để mấy người chức vị cao như họ bàn tiếp đi.” Sở Thiên Lê khẽ nhúc nhích ngón tay, cô vẫy tay hai lần vào không trung, suy tư nói: “Dù sao bên trong la bàn có ngôi sao đỏ, thực sự không được giám định cái kia, một tỷ đã đủ để tìm được một sư phụ tốt nhất để sửa chữa rồi.”

Từ thái độ của Thi Trác Cừ, cô suy nghĩ ra hai chuyện: Một là bọn họ đang tiến hành nghiên cứu hạng mục ngôi sao đỏ, hạng mục này cực kỳ quan trọng đối với Mondson; hai là bọn họ có một số lượng ngôi sao đỏ dự trữ nhật định, vật này khác với bảo thạch, hình như có tác dụng khác.

Đàm Mộ Tinh gật đầu: “Vậy tớ sẽ gửi tin nhắn cho chú Kim.”

Kim Hiểu Nguyên dùng ánh mắt còn lại nhìn thoáng qua tin nhắn, cuối cùng ông ấy đạt được thỏa thuận với Thi Trác Cừ, hai bên quyết định dùng một tỷ để hoàn thành giao dịch tinh thạch!

Thi Trác Cừ xác định hợp đồng xong, anh ta chợt nhớ tới cái gì, nói: “Kim tổng, viên số 1134 là mất trộm từ nội bộ tập đoàn chúng tôi, ngài có quen biết với Trương tổng của nhà bán đấu giá, vậy thì hẳn là có thể biết được thân phận người bán...”

Kim Hiểu Nguyên tức giận nói: “Ha ha, tôi đâu có hiểu chuyện bán đấu giá của các người, các người phải biết chui chỗ hở. Cậu nói mất trộm thì là mất trộm à, nếu như là biển thủ thì sao? Mất đồ thì đi báo cáo đi, không được chạy tới đây tìm chúng tôi!”

Thi Trác Cừ: “?” Tên ác độc này đề nghị anh ta báo cáo?

Kim Hiểu Nguyên cũng không ngốc, Rorya bán đấu giá từ đường dây khác thu được ủy thác của tinh thạch này, làm sao anh ta có thể tuồn ra bí mật buôn bán cho người đối diện được? Tốt xấu gì cũng là chuyện làm ăn của ông bạn già, có một số việc không thể tùy tiện hỏi đến được.

Thi Trác Cừ không ngờ là Kim Hiểu Nguyên cầm tiền xong còn ngạo mạn như thế, nhưng mà người bán cũng là ủy thác nặc danh, không có khả năng tuỳ tiện để lộ thân phận, anh ta cũng không truy cứu chuyện này nữa.

Song phương đã bàn chi tiết hợp đồng xong, cuối cùng Kim Hiểu Nguyên cũng thả một đoàn người Thi Trác Cừ rời đi.

Sau khi mọi người rời đi, Sở Thiên Lê đứng lên đi từ trong phòng nhỏ ra. Bây giờ cô hân hoan không thôi, thở dài nói: “Trung gian cũng kiếm được lời từ chênh lệch giá nhanh quá, cho dù có trừ thuế đi, làm tròn lên cũng là lương ngày một tỷ?”

Kim Hiểu Nguyên đối mặt với Thi Trác Cừ vênh mặt hất hàm sai khiến, ông ấy cũng thực sự xoa xoa tay: “Ai da, vụ làm ăn này thực sự có tiền nhanh, nếu không thì đợi sau khi bán khối đá này đi, chúng ta lại nghĩ cách cướp về tiếp tục bán...”

Đúng là Kim Hiểu Nguyên có tiền, nhưng ông ấy chưa từng trải nghiệm việc qua kiếm tiền nhanh chóng như vậy, tự nhiên muốn liên tục lặp lại việc moi tiền của Thi Trác Cừ và Mondson.

Đàm Mộ Tinh nhỏ giọng mắng: “Chú Kim, ý nghĩ của chú rất không tốt, hơn nữa sau này chắc chắn người ta sẽ đưa bảo vệ đi cùng.”

Hôm nay đúng là Thi Trác Cừ không may mắn. Thế mà anh ta lại bị ngăn chặn ở cửa thang máy, hơn nữa phía Kim Hiểu Nguyên là sân nhà, người đông thế mạnh, có thể nói là anh ta không hề có chuẩn bị, tương lai rất khó gặp được thời cơ phù hợp như vậy nữa.

Sở Thiên Lê chợt vỗ vai Kim Hiểu Nguyên, cô nở nụ cười, nói chắc chắn: “Mặc kệ như thế nào, công lao của chú Kim là rất lớn!”

Kim Hiểu Nguyên có chút hăng hái nói: “Quá lời, quá lời rồi, tôi đốt tiền đã quen, bỗng nhiên kiếm được bộn tiền cũng rất thú vị.”
id="id_Toc169869306" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận