Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 536

Chương 536Chương 536

*Nhãn duyên: thường liên quan đến cảm thụ thị giác, ví dụ như cảm thấy đối phương thân thiết, quen thuộc, hoặc là sau khi nhìn thấy đối phương sinh ra một loại cảm giác giống như đã từng quen biết. Trong giao tiếp giữa người với người, nhãn duyên đôi khi có thể quyết định giữa hai người có thể thiết lập mối quan hệ sâu sắc hơn hay không.

Mọi người đều biết cách nói chuyện nên đương nhiên cô sẽ không chịu thua kém.

Q nhận ra mọi người không bị Lin thuyết phục, đề nghị nói: “Vậy việc khai thác và thăm dò sẽ giao cho Albert, tôi sẽ chịu trách nhiệm về an ninh gần khu di tích. Lin sẽ tiếp tục điều tra các nhà nghiên cứu bị bắt cóc, đồng thời phối hợp và liên lạc với đại sứ quán, tôi sắp xếp như vây có được không?”

Nếu phía Trung Quốc phản đối sự tham gia của Lin nên Q chỉ có thể đích thân ra trận.

Kiều bị bắt cóc một cách khó hiểu ở nước H, đại sứ quán nước anh ta cũng đưa ra tuyên bố.

Phan Nghĩa Thành: “Chúng tôi không có ý kiến gì, sắp xếp như vậy là tốt rồi, vừa không cần phải trì hoãn tiến độ, vừa có thể tìm được người mất tích.”

Sau cuộc họp, không ai có ý kiến phản đối gì, ngoại trừ Lin có vẻ mặt buồn bực.

Sau đó, Lin đối mặt với Thi Trác Cừ, ông ta không hài lòng xoay bút và lạnh lùng nói: “Đây là không muốn cho tôi tham gia dự án nữa đây mà.”

Lin đã dự đoán rằng bên phía Trung Quốc sẽ phản đối, nhưng ông ta không ngờ Q lại có thể nhượng bộ.

Thi Trác Cừ: “Bởi vì Sở Thiên Lê nắm giữ chìa khóa cuối cùng, cho nên Q cũng không tiện bỏ qua ý kiến bên phía Trung Quốc.”

Bây giờ hạt châu thứ sáu vẫn chưa rơi xuống, rõ ràng việc Mondson ầm ĩ với phía Trung Quốc không phải là một nước đi khôn ngoan.

“Không sao đâu, dù sao tôi cũng không quan tâm Q nghĩ gì.” Lin dựa lưng vào ghế phân phó nói: “Cậu đi liên lạc với nước A đi. Tôi đáp ứng lời đề nghị của họ.”

Sau khi nước A cướp đoạt được đá rune và Kiều, bọn họ đã lén liên lạc riêng với đám người Lin để tìm kiếm cơ hội kết thành đồng minh. Mặc dù thế lực của Mondson rất lớn nhưng các cuộc đấu tranh phe phái vẫn diễn ra ở khắp nơi, điều đó không có nghĩa là nội bộ không có sự ngăn cách.

“Ngài thật sự muốn làm như vậy sao?” Thi Trác Cừ sửng sốt, “Nhưng ngài đã là người kế nhiệm của Mondson... “

“Trác Cừ, cậu sẽ không nghĩ rằng tôi có được vị trí hiện tại là tự nhiên mà có chứ?” Lin nói nhẹ nhàng, “Cậu không cảm thấy tên của chúng tôi rất lạ sao? Q? Và Lin?”

“Q trước đây được gọi là Quinto, khi đó trong gia đình còn có vô số đứa trẻ có tên bắt đầu bằng Q, nhưng khi trở thành người nắm quyền, ông ta có một cái tên mới là Q, đây là đại diện cho một thời đại mới.”

Đây là quy củ của Mondson, những người đứng đầu trong gia tộc phải được đặt tên bằng một chữ cái, trước khi bọn họ được ghi vào lịch sử. Khi thế hệ sau xem qua tư liệu chỉ biết về Q đời thứ nhất, Q đời thứ hai, chứ không biết về những ứng cử viên đã được sàng lọc.

Thi Trác Cừ kinh ngạc, anh ta lại không biết việc này.

“Cho nên bây giờ tôi vẫn chưa có được mọi thứ.” Ánh mắt Lin sâu thẳm, “Nhưng tôi sẽ sớm trở thành L thực sự.”

Q đã đưa Mondson phát triển sang một chương mới, hiện tại hẳn là nên đến phiên ông ta.

“Khi bọn họ tiến vào di tích nhất định sẽ mang theo chìa khóa. Nếu như trước khi được đặt vào, chúng ta cướp được nó, về cơ bản thì chúng ta đã thành công được một nửa.”

Chỉ cần Lin nắm chìa khóa trong tay liên thủ với nước A ép vua thoái vị trước, thì Q cũng sẽ không còn lựa chọn nào khác.

Ở bên kia, sau khi tan họp, Sở Thiên Lê đã tìm được Albert và đề xuất rằng cô muốn đi đến Cổng chân lý một lần nữa. Lần thứ hai cô đi qua hành lang vẫn còn choáng váng, nhưng nó đã đỡ hơn nhiều so với cơn đau đầu như búa bổ lần đầu tiên.

Đàm Mộ Tinh không ngừng quan sát vẻ mặt của cô, đợi đến khi đến đại sảnh rộng lớn, anh còn giúp cô xoa xoa huyệt thái dương.

Sở Thiên Lê đến đại sảnh chỉ để tìm ra Thất Tinh liên châu và giải mã bí mật của hạt châu thứ bảy.
id="id_Toc169869443" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận