Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 243

Chương 243Chương 243

Lưu Khải Gia thấy Sở Thiên Lê ở trước mặt Hạ Thời Sâm cũng không đủ sức đánh trả, giống như chim đại bàng bắt con gà con, anh ta bất chợt lo sợ.

Sở Thiên Lê đã là người tài ba vô cùng, theo lý thuyết cô còn có thể dòm ngó thiên cơ, thế mà cũng sẽ không được như ý.

Sau đó Lưu Khải Gia xem như biết phối hợp, thẳng thắn khai nhận hành vi phạm tội của mình, còn nói là bị người khác sai khiến. Anh ta vốn không điều tra được thân phận Sở Thiên Lê, cũng không cần la bàn, tin tức liên quan đều là do Mặc Khả Đàm cung cấp.

Nhưng mà, bây giờ Mặc Khả Đàm không ở Đế Đô, điều tra ra cực kỳ phiền phức, hơn nữa Lưu Khải Gia thuê người ăn trộm chưa thành công, bản thân anh ta cũng không được tính là phạm tội nặng, chuyện này đến đây là kết thúc.

Đương nhiên, Lưu Khải Gia vẫn phải bị giam một khoảng thời gian như trước, sau khi anh ta được thả ra cũng không có cách nào về sư môn, đây là hậu quả anh ta nhận lỗi để thoát tội, để lộ sư môn ra ngoài sáng. Nhưng mà anh ta có thể chạy đến nơi khác để sinh sống. Lúc trước Sở Dịch Liệt rời đi, Mặc Khả Đàm vẫn không tìm được.

Dư Tân và Hạ Chính Hợp biết được việc này thì trong lòng còn sợ hãi. Bọn họ là người có mạch suy nghĩ bình thường, không suy nghĩ đến sự đấu tranh trong các môn phái huyền học, ngược lại hai người còn cho rằng bọn người Lưu Khải Gia là thế lực xấu ở địa phương.

Hạ Chính Hợp tức giận nói: “Để ba nhìn xem ai dám làm loạn ở đế đô, ông chủ các công ty đã lên sàn cũng không kiêu ngạo như bọn họ!”

Dư Tân mở miệng an ủi con gái: “Thiên Lê, đừng sợ, bây giờ triệt phá băng đảng xấu xa cực kì nghiêm, những người này không làm được gì đâu.”

Hạ Thời Sâm thản nhiên nói: “Sao em ấy biết sợ được? Con thấy lá gan của em ấy lớn nhất, còn trò chuyện với người đó ở đây đấy.”

Sở Thiên Lê: “...”

Sở Thiên Lê bị mọi người trong nhà giáo dục một trận, thật sự là có nỗi khổ không nói được. Lưu Khải Gia đã hoàn toàn bôi xấu danh tiếng của giang hồ thuật sĩ. Bây giờ cô còn không ra được khỏi cửa, mỗi ngày bị giám sát làm bài tập.

Bây giờ cô thật sự thấy phiền vì bị đồng nghiệp cản trở. Trong lịch sử thuật sĩ, chiêm tinh Sư bị mất đầu đều là do loại người này gây ra, làm sao bọn họ lại không biết trong xã hội hiện đại nên khiêm tốn một chút?

Ban đầu Sở Thiên Lê còn muốn theo Đàm Mộ Tinh đi giám định, bây giờ ngay cả ra ngoài cũng không tìm được cớ nào, chỉ có thể để Đàm Mộ Tinh cầm kết quả giám định tới nhà.

Trong biệt thự, Sở Thiên Lê giới thiệu tình hình trong nhà cho bạn ngồi cùng bàn, cô vui vẻ nói: “Bên này là phòng của cô Lý, bây giờ cô ấy đã vào nhà bếp nấu cơm rồi, sau đó trong sân chính là ta hỗn thiên nghi bằng vàng của tớ...”

Đàm Mộ Tinh tới thăm tù, cậu vội vàng ngăn Sở Thiên Lê lại, nói: “Không có việc gì, chờ một lúc nữa chúng ta sẽ xem sau, tớ phải chào chú dì đã?”

“Bọn họ đi làm rồi, anh trai đi học...” Sở Thiên Lê chớp mắt, cô chợt bừng tỉnh, vui sướng nói: “Á, vậy thì hôm nay tớ có thể chuồn êm đi ra ngoài?”

Đàm Mộ Tinh lắc đầu: “Buổi sáng Hạ Thời Sâm đã nhắn tin cho tớ, cậu ấy nói không thể ra ngoài, phải để cậu làm bài tập.”

Sở Thiên Lê sững sờ, tức giận nói: “Tớ còn nói sao anh ấy lại đồng ý dễ dàng như vậy, hóa ra là biến thành người khác đến đây giám sát tớ!”

Hạ Thời Sâm không từ chối Đàm Mộ Tinh đến chơi, có lẽ cậu ấy biết mình có lớp học nên sắp xếp một tai mắt khác tới trông chừng cô học.

Đàm Mộ Tinh bất đắc dĩ gãi đầu, cậu yếu ớt đặt câu hỏi: “Gần đây có phải cậu lại mua đồ rồi hay không? Giọng điệu khi cậu nhắn tin cho tớ không đúng lắm.”

“Anh ấy không cho tớ đi ra ngoài, tớ ở nhà rất nhàm chán, cũng chỉ có thể mua sắm.”
id="id_Toc169869151" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận