Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 557

Chương 557Chương 557

“Khi tôi nói chuyện này ra tôi cũng không sợ mọi người chê cười, nếu như không nắm bắt cơ hội mới thì đợi đến lúc tôi hoàn toàn rút lui rồi thì trong vòng một trăm năm nữa Mondson chẳng khác nào một cái vỏ rỗng cả...” Đôi mắt của Q lờ mờ, ông ta thất vọng nói.

“Biết đâu những hành vi mà Lin đang làm bây giờ có thể thúc đẩy tất cả mọi thứ.”

Hiện tại Q là người nắm quyền ở Mondson nên ông ta có thể nhìn rõ tình hình hơn Lin, đương nhiên ông ta có cách để có thể sống trong thời bình phải nghĩ đến thời loạn.

Kiểu gia tộc như đế quốc này nếu không tiến bộ thì càng cận kề với nguy hiểm, thế lực của họ phân bố rải rác trên khắp thế giới đồng nghĩa với việc họ ngã xuống sẽ là một sự sụp đổ tan tành rất khủng khiếp, chỉ có thể nắm bắt thời cơ của thời đại mới thì mới có thể đứng ở vị trí bất khả chiến bại. Q chưa bao giờ bàn giao quyền lực cho Lin vì ông ta cảm thấy Lin chưa thật sự giác ngộ nên tạm thời không đủ sức lèo lái con tàu khổng lồ này, cho nên ông ta muốn đợi đến lúc Lin hoàn toàn trưởng thành. Nhưng hành vi này đã kích động sự nổi loạn của Lin, ông ta mới làm ra chuyện phản bội gia tộc. Còn theo quan điểm của Lin, ông ta cho rằng nếu như ông ta có thể chiếm được anh thạch sẽ chiếm được Mondson cũng không thành vấn đề. “Cho nên việc ông khai phá thạch anh là để duy trì gia tộc sao?” Sở Thiên Lê chủ động nêu ra vấn đề.

“Vậy chi bằng chúng ta bói chút đi, bói xem tương lai của Mondson sẽ như thế nào nếu như mở di tích ra.”

“Bói toán sao?”

“Đúng vậy, khu di tích này cũng không hẳn là do ông phát hiện ra mà là của tổ tiên Mondson để lại có đúng không?”

Q gật đầu thừa nhận.

“Đúng vậy, nước H được thành lập cách đây chưa đầy một trăm năm, tộc trưởng đời trước đã phát hiện ra điểm tương đồng giữa di tích và gia huy của Mondson cho nên ông ấy mới bỏ tiền ra mua một mảnh đất rộng lớn ở lân cận khu di tích, sau đó ông ấy mới bắt đầu tiến hành xây dựng và phát triển nước H, đương nhiên đây đều là những câu chuyện trong thời thơ ấu của tôi.” Lúc Q còn trẻ thì lại trùng hợp với thời kỳ kinh tế đang phát triển nhanh chóng, ông ta mới giúp sản nghiệp của Mondson che phủ rất nhiều khu vực rất nhiều quốc gia, đương nhiên vì vậy mà ông ta không có thời gian quan tâm đến một nước H cỏn con. Sau đó ông ta dần già đi thì dự cảm của ông ta cũng dần giảm sút, cùng với sự phát triển không ngừng của khoa học công nghệ thì ông ta mới bắt đầu chú ý đến di tích thạch anh.

“Có bao giờ ông nghĩ đến việc tại sao tộc trưởng đời trước không mở nó ra không, hoặc là di tích này không hề tốt cho gia tộc của ông.” Q suy nghĩ hồi lâu, sau đó ông ta hỏi: “Cô muốn bói xem liệu di tích mở ra thì có ảnh hưởng đến Mondson không à?”

“Đúng vậy, tương lai không chắc chắn được cho nên người ta mới biến khéo thành vụng.” Sở Thiên Lê bình tĩnh nói, “Bói toán không mất nhiều thời gian đâu, bây giờ ở đây lại có rất nhiều người tài giỏi nên tôi cũng không thể nào ăn nói lung tung để lừa ông được, ông có muốn thử không?”

Bây giờ người bên phía Trung Quốc ở đây có Mai Như Cảnh và mấy người Tu Tại Uyên, ngoài ra còn có Albert và nhóm người của Mondson nữa. Quả thật Sở Thiên Lê không thể nào nói dối được vì có thể bị các cao thủ này vạch trần bất cứ lúc nào.

Q liếc nhìn Albert: “Có thể các người đang thông đồng với nhau.” “Nghĩ người ta như vậy không tốt đâu, ngài Albert vô cùng tín nhiệm ông.” Sở Thiên Lê buông lỏng tay rồi lại trịnh trọng nói.

“Ông có thể soi mói tính cách của chúng tôi nhưng duy nhất ở phương diện bói toán thì chúng tôi có thể giữ im lặng nhưng sẽ không bao giờ nói dối, bởi vì bói toán là sứ mệnh của chúng tôi.”

Đây chính là nguyện vọng ban đầu khi họ chọn tu hành hoặc nghiên cứu chiêm tinh để giúp đỡ bản thân và giúp đỡ người khác. Nếu như họ đi lệch hướng thì chính là bước vào con đường vạn kiếp bất phục.

“Được.”
id="id_Toc169869464" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận