Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 269

Chương 269Chương 269

Không lâu sau, Đàm Mộ Tinh cũng gửi bản sơ yếu lý lịch của mình qua, cậu không nghe theo ý kiến của Hà Kiến Bình mà mượn danh tiếng Càn Môn, dùng từ tương đối khiêm tốn bảo thủ, nhưng thật đúng là có chút ra dáng, hẳn là do nguyên nhân thích thiết kế, đã từng tham gia không ít triển lãm và sự kiện nghệ thuật tôn giáo.

Sở Thiên Lê vừa nghĩ đã hiểu được phong cách thiết kế của Đàm Mộ Tinh, tuy cậu quả thật không tin những thứ này, nhưng cậu lại thưởng thức vẻ đẹp nghệ thuật của nó.

Hai người gộp sơ yếu lý lịch lại với nhau, rồi gửi cho Hà Kiến Bình, không biết có thể thông qua hay không. Bọn họ đều cảm thấy có chút không chuẩn mực, nên trong lòng cảm thấy có chút bất an.

Cũng may là Hà Kiến Bình không trực tiếp nói sơ yếu lý lịch bị sàng lọc, ông ấy nhanh chóng nhận được một thông báo mới, thông báo hai người họ phải tham gia thi viết và phỏng vấn.

Cuối tuần, tại lối vào của một tòa nhà văn phòng kín đáo trong nội thành, Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh đeo cặp sách gặp nhau ở điểm đến.

Đường đi trong nội thành tương đối chật hẹp, Sở Thiên Lê nhìn quanh một vòng, ngơ ngác nói: “Còn rất giống với thi tuyển nhân tài đặc biệt, hoặc là thi nghệ thuật?”

Đàm Mộ Tinh cứng ngắc nói: “Chắc không phải là khảo sát về xem bói chứ, vậy tớ thật sự không biết.”

“Không cần hoảng hốt, tính một quẻ.” Sở Thiên Lê muốn an ủi bạn cùng bàn, cô tính một quẻ ngay tại chỗ, nhưng đột nhiên cả đầu loạn lên, run giọng nói, “Xong rồi, hình như không thuận lắm, không nên tính...”

Sở Thiên Lê tuyệt đối không xem bói trong những lần kiểm tra môn văn hóa, chủ yếu là do cô sợ kết quả không tốt, tâm trạng sụp đổ trong trường thi. Cô nghĩ thầm mình xem bói sẽ không thua, nên lúc này mới có can đảm mà tính toán trước khi thi, ai ngờ sẽ gặp phải áp lực nặng nề.

Đàm Mộ Tinh lộ ra vẻ kinh ngạc: “Đây không phải là thứ mà cậu am hiểu nhất sao?”

“Nhưng kết quả cuộc thi cũng không tốt, tử vi có chút năng lượng rất nặng, cảm giác người khảo sát rất đặc biệt...” Sở Thiên Lê cảm thấy kinh ngạc mà nhìn tòa nhà văn phòng, lại nghĩ đến yêu cầu tuyển dụng của Hà Kiến Bình, đột nhiên bắt được dấu vết đã để sót.

Sở Thiên Lê suy nghĩ một lát, cô cảm thấy rất mất mát: “Xong đời, hình như tớ sẽ không thể kiếm được số tiền này.”

Vốn dĩ Đàm Mộ Tinh có chút hoảng sợ, ai ngờ bạn cùng bàn tính một quẻ xong càng hoảng sợ hơn, cậu an ủi mà nói: “Đến cũng đã đến rồi, trước tiên cứ thử xem sao?”

Sở Thiên Lê mở miệng định giải thích, lại vô tình liếc nhìn thấy chiếc xe thể thao đang chạy tới ở góc đường, trong nháy mắt lại bị hấp dẫn mà rời mắt.

Xe thể thao màu đỏ ở trên đường vô cùng chói mắt, cô gái xinh đẹp tóc xoăn bước xuống xe lại càng khiến người ta chú ý hơn. Cô ấy đậu xe thể thao ở chỗ đậu xe bên đường, một tay cầm chiếc túi xách hàng hiệu, một tay cầm chìa khóa xe, bước nhanh đi về phía tòa nhà văn phòng, giống như người mẫu trên sàn catwalk, đây quả thực là một cảnh đẹp.

Đàm Mộ Tinh phát hiện Sở Thiên Lê đang mất tập trung, cậu nhìn theo tầm mắt của cô, nghi hoặc hỏi: “Sao vậy?”

Sở Thiên Lê có trái tim yêu cái đẹp chân thành, khao khát mà nói: “Chậc chậc, chị gái giàu có, chị gái xinh đẹp.”

Đàm Mộ Tinh: “?”

Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh đi lên lầu, nào biết vậy mà lại cùng đường với cô gái xinh đẹp đi xe thể thao.

Ba người cùng nhau bước vào tòa nhà, cùng nhau đi qua đại sảnh, cùng nhau bước vào thang máy, cùng nhau bấm vào cùng tầng.

Cô gái tóc xoăn trang điểm khéo léo, dáng vẻ đẹp đẽ, cô ấy đẩy đẩy kính râm che nắng, trên cổ tay có đeo một chiếc chuông nhỏ, thỉnh thoảng phát ra tiếng vang vui tai, bắt đầu quan sát hai người khác trong thang máy.

Đàm Mộ Tinh cảm thấy không được tự nhiên bởi ánh mắt quan sát lộ liễu như vậy, cậu cảm thấy bất an mà dời tầm mắt, lựa chọn nhìn về phía Sở Thiên Lê.
id="id_Toc169869177" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận