Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 583

Chương 583Chương 583

Đây chính là dự báo nguy hiểm.

Đàm Mộ Tinh chợt thấy không ổn, sợ cuộc gọi từ Hạ Thời Sâm một cách vô cớ. Chủ yếu do hồi cấp ba, mỗi lần bị tìm là lại có chuyện không nhẹ nhàng, không phải sắp xếp anh giám sát việc học của Sở Thiên Lê thì chính là trách anh tiêu tiền như nước dạy hư trẻ con, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự hòa thuận của gia đình nhà họ Hạ.

Nói ngắn gọn, điều này đồng dạng với ma dữ trong phim kinh dị, thế nhưng Đàm Mộ Tinh buộc phải nghe.

Đàm Mộ Tinh gọi lại cho Hạ Thời Sâm.

“Bây giờ tôi cho cậu hai mươi phút để tới tầng 14 tòa A Quốc Tế Tân Á. Lát nữa cậu đưa cho bảo vệ xem thẻ công tác điện tử tôi gửi cậu là được.” Hạ Thời Sâm liếc qua phòng họp, thản nhiên nói: “Bằng không con bé sẽ xây dựng gia đình với người khác ngay thôi.”

Dù sao Thích Diệm cũng đang tranh giành quyền nuôi nấng, bước tiếp theo chính là tái thiết lập gia đình mới với hai chị em.

Đàm Mộ Tinh: “???” Mình mới rời khỏi một lát thôi mà?

Đàm Mộ Tinh hoảng sợ nói: “Ý nghĩa của việc xây dựng gia đình lần nữa là...”

Hạ Thời Sâm lời ít ý nhiều: “Thích Diệm đang ở đây.”

Đàm Mộ Tinh luôn cảm thấy lượng thông tin quá nhiều, vẻ mặt anh bối rối nói: “15 phút nữa em sẽ đến đó.”

Đàm Mộ Tinh không dám trì hoãn, sau khi anh tìm kiếm phương hướng trên bản đồ xong, lại gửi tin nhắn cho Sở Thiên Lê và chạy đến tòa nhà văn phòng theo chỉ dẫn của Hạ Thời Sâm.

Trong phòng họp, Sở Thiên Lê vừa xem bói cho đàn chị xong, Hạ Thời Sâm lập tức vào phòng ngăn cản cô tiếp tục cổ xúy hành vi mê tín thời phong kiến.

Anh ấy nhìn mặt bàn bừa bộn, ám chỉ nói: “Không phải em nên thu dọn và chuẩn bị rời đi sao?”

“Lúc em xem tin tức, hình như Tinh Tinh đã kết thúc rồi.” Sở Thiên Lê nhìn thấy màn hình điện thoại sáng lên, theo bản năng đưa tay ra kiểm tra.

Đúng lúc này, Thích Diệm cũng đẩy cửa đi vào, cười khanh khách nói: “Em gái, tối nay có muốn đi ăn tối với chị không?”

Hạ Thời Sâm chân trước mới bước vào, Thích Diệm chân sau liền đi theo. Anh ấy bất mãn nói: “Vì sao cậu cứ muốn đi theo tôi?”

“Như thế nào? Chẳng lẽ phòng họp của công ty bị cậu bao hết?” Thích Diệm nhướng mày, “Thật là một cử chỉ vĩ đại.”

Sở Thiên Lê xem xong tin tức, cô biết được Đàm Mộ Tinh đã kết thúc cuộc phỏng vấn, lập tức vội vàng dọn bàn, tiếc nuối nói: “A, xin lỗi, nhưng em phải đi tìm Tinh Tinh, hôm nay có thể không được đâu. Hay chúng ta hẹn nhau vào ngày khác nhé?”

“Sao em không để cậu ấy đến gặp em?” Thích Diệm cười nói: “Các em hiếm khi đến nơi làm việc của chị, chị cũng nên đãi các em một bữa cơm. Dù sao thì hôm nay chị cũng là chị của em.”

Nghe thấy cô ấy lại tự gọi mình là “chị của Sở Thiên Lê “, Hạ Thời Sâm nhắc nhở cậu: “Tôi hy vọng cậu sẽ không nhúng tay vào chuyện gia đình của chúng tôi nữa...”

“Cậu luôn muốn đuổi em gái đi thì thôi, nhưng tôi muốn mời cậu ấy một bữa cơm mà cậu cũng muốn quản sao? Các quán ăn gần công ty đều do cậu đặt trước à?”

“Tôi chỉ không quen nhìn được hành vi dụ dỗ trẻ em mà thôi.”

“Thật là một ham muốn khống chế đáng sợ.” Thích Diệm nhìn Sở Thiên Lê, giả vờ kinh ngạc nói, “Không ngờ em có thể nhẫn nhịn cậu ta lâu như vậy.”

Hạ Thời Sâm nghiến răng nghiến lợi: “Xin cậu hãy chú ý lời nói của mình, đừng châm ngòi ly gián chúng tôi.”

Hạ Thời Sâm và Thích Diệm đột nhiên cãi nhau, hai người cậu một câu, tôi một câu, khiến tình cảnh trở nên gay gắt hơn.

Sở Thiên Lê vốn muốn đi tìm Đàm Mộ Tinh, nhưng lúc này cô lại bị mắc kẹt trong một tình huống bất ngờ, trong lúc nhất thời không có biện pháp chạy trốn. Cô nhìn trái nhìn phải, sau đó nhanh chóng giơ túi khoai tây chiên đã mở ra, như hiến bảo bối mà đưa ra lời khuyên giải nói: “Đừng cãi nhau nữa, đừng cãi nhau nữa, chúng ta đều là bạn bè tốt của nhau mà, chúng ta cùng nhau ăn chút đồ ăn vặt nhé.”
id="id_Toc169869490" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận