Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 241: Chương 241

“Không.” Tống Thanh Từ buông Diệp Xu ra, ánh mắt mỉm cười mà nhìn nàng, “Chúng ta mới vừa đã gặp mặt, có gì mà nhớ chứ.”
Đm, đại ma đầu làm như vậy là hành động gì đây. Nếu không nhớ, vừa rồi là ai giống như một hài tử gào khóc đòi ăn, vẻ mặt khát cầu mà muốn nàng ôm một cái?
“Ngươi thật dính người.” Tống Thanh Từ quát Diệp Xu một chút.
Diệp Xu: “……”
Cảm giác cả người mình nổi da gà rớt đầy đất, nàng sắp buồn nôn mà hộc máu.
Diệp Xu hiện tại còn không tiện mở miệng chất vấn, rốt cuộc đợt hành động này của đại ma đầu quá lợi hại, hắn vẫn luôn chỉ dùng ánh mắt ra hiệu, cũng không biểu đạt bằng ngôn từ. Cho nên là nàng chủ động nhào vào trong lòng ngực của người ta, nói nhớ người ta trước. Gieo gió gặt bão, nàng đã mất giá rồi, không có tư cách phản bác.
“Vừa rồi mọi người đã đi vào bằng cửa hông.” Diệp Xu quyết định nói sang chuyện khác.
“Ừm.” Tống Thanh Từ bình tĩnh ngồi xuống, trả lời Diệp Xu một tiếng như cho có lệ.
Diệp Xu rót một ly trà đưa đến trước mặt Tống Thanh Từ, sau đó ngồi xuống ở đối diện hắn: “Nhưng lần trước ta tới đây, sao lại đi cửa chính vậy?”
“Người không quan trọng thì đi cửa hông.” Tống Thanh Từ trả lời.
Diệp Xu có hơi không hiểu rõ ý tứ trong lời này của Tống Thanh Từ. Hắn rốt cuộc đang nói nàng trở nên không quan trọng, hay là chỉ Phong Lễ Hòa, Lục Sơ Linh, bọn họ không quan trọng?
Diệp Xu quyết định vẫn cứ đừng miệt mài theo đuổi vấn đề này, dù sao thì đi cửa nào cũng không sao cả, sẽ không mất đi miếng thịt nào.
“Ta lại tới ở nhà công tử, có cần giống như lần trước, đi bái kiến mọi người trong nhà công tử hay không?”
“Tùy ngươi.” Tống Thanh Từ cúi đầu nhấp một ngụm trà.
Diệp Xu cười ha hả trong lòng, xin hỏi “tùy ngươi” là ý gì chứ? Vậy rốt cuộc là nàng có đi hay không?
Diệp Xu kiềm chế tính khí mà cười, quyết định không cần lo lắng vấn đề này, sửa miệng nói: “Vậy ta đây đến phòng bếp làm cơm chiều cho công tử nhé, cơm trưa ngươi cũng không ăn.”
Tống Thanh Từ đặt chén trà xuống phát ra một tiếng “cốp”, ánh mắt lạnh lùng liếc về phía Diệp Xu.
“Ngươi làm sao vậy?” Diệp Xu nghi ngờ.
“Nói tùy ngươi, vậy mà ngươi thật sự không đi bái kiến, có thể thấy được thành ý không đủ. Diệp cô nương có phải chưa bao giờ từng thích tại hạ hay không.”
Khi Tống Thanh Từ nói ra lời này, ánh mắt cực kì lạnh lẽo, nếu ánh mắt lạnh lẽo cũng giống như độc dược, thì sẽ có thể lan ra khắp người trong phút chốc, làm cho máu trong lục phủ ngũ tạng của người ta đều chợt ngưng chảy rồi biến thành màu đen, không có khả năng sống sót.
Diệp Xu nhận thấy rằng giọng điệu trong câu cuối cùng của Tống Thanh Từ là giọng điệu trần thuật, hắn đang không nghi vấn, hắn đang khẳng định kết quả.
Trước đó Diệp Xu đã ý thức được Tống Thanh Từ có hơi khác thường, hiện giờ xác nhận hắn thật sự khác thường, vậy cơ hội khiến hắn thay đổi nhất định chính là đêm đó khi nàng trúng dược rồi hôn mê, hẳn là nàng đã nói gì đó mê sảng, làm Tống Thanh Từ không vui.
Nếu Tống Thanh Từ nghe được trong khi hôn mê chính mình nói không thích hắn, vậy buổi sáng hôm đó khi nàng tỉnh lại, vì sao Tống Thanh Từ không trực tiếp tìm nàng nói rõ ràng, còn ôm nàng, hôn lên trán của nàng? Còn có trong những ngày sau đó, mỗi lần Tống Thanh Từ nhìn như dính người mà muốn ôm một cái, lại là vì sao?
Đại ma đầu đang thử nghiệm phản ứng của nàng!
Đêm đó sau khi nàng hôn mê, nhất định đã nói ra rất nhiều lời không thích đại ma đầu, nhưng một người bình tĩnh như đại ma đầu, hắn không lập tức đưa ra quyết định dứt khoát, rốt cuộc ngay lúc đó nàng hôn mê là do tác dụng của chất dược dẫn tới, lời nói của nàng chưa chắc đã hoàn toàn chính xác. Cho nên trong khoảng thời gian này đại ma đầu đều đang thử nghiệm nàng, lấy những bằng chứng khách quan để chứng minh cho lời nói của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận