Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 282: Chương 282

Tống Thanh Từ phát hiện Diệp Xu luôn có biểu cảm hài lòng hài lòng và hạnh phúc như vậy khi ăn mọi thứ, không nhịn được mà cười. Nhưng phải công nhận kiểu ăn uống này của nàng rất dễ khiến người khác đói.
Tống Thanh Từ do dự một lúc, đưa đũa tới chiếc đĩa sẫm màu kia gắp một miếng cà tím.
Diệp Xu rất vui khi thấy Tống Thanh Từ đang “tranh giành” đồ ăn với mình. Nàng nhướng mày nhìn Tống Thanh Từ đút cà tím vào miệng, sau đó kiên nhẫn chờ hắn thong thả nhai xong, mới hỏi hắn mùi vị thế nào.
Tống Thanh Từ gật đầu.
“Nếu thấy cà tím ăn vẫn được thì có thể thử thêm một miếng cá. Thức ăn trong cùng một nồi sẽ không bị tanh hơn đâu.” Diệp Xu muốn để Tống Thanh Từ thử nhiều hơn nữa, hắn có thể ăn được, điều đó có nghĩa là chứng rối loạn ăn uống của hắn đã được chữa khỏi.
Tống Thanh Từ ngoan ngoan dùng đũa gắp một miếng cá, sau khi đưa vào miệng không có chút phản ứng gì mới nuốt xuống.
Diệp Xu mỉm cười, không nói nữa, cùng Tống Thanh Từ im lặng ăn cơm. Tống Thanh từ thỉnh thoảng lại vươn đũa ăn vài miếng cà tím và cá.
Khẩu vị của Tống Thanh Từ được cải thiện, Diệp Xu rất hài lòng. Vốn dĩ nàng đã mệt đã đói cả một ngày, vui như này làm nàng ăn càng nhiều hơn. Nhưng càng thảm hơn là khi Diệp Xu đặt đũa xuống, mới để ý. Nàng bất mãn xoa xoa cái bụng mũm mĩm của mình, quyết định ra ngoài đi dạo tiêu cơm.
Tống Thanh Từ đi cùng Diệp Xu, hai người tay trong tay xuất hiện ở vườn sau, đã bị nha hoàn “truyền tin giả” kia trốn sau cây nhìn thấy. Tiểu nha hoàn bước đi nhẹ nhàng, bí mật rời khỏi, chạy một mạch tới Tống mẫu và Vương thị nói rằng hai người họ đang nắm tay nhau.
Tống mẫu rất vui: “Ta nghĩ lần này có hy vọng rồi.”
Vương thị cũng gật đầu đồng ý.
Tiểu nha hoàn thấy nóng quá lập tức xé chiếc mặt nạ giả trên mặt xuống, để lộ khuôn mặt thật. Nghe giọng nói thật mới có thể biết được đây là Tống Thanh Dung - nhị tiểu thư của Hầu phủ. Nhưng khuôn mặt của nàng ta cũng không phải là khuôn mặt lúc trước của nhị tiểu thư Hầu phủ.
“Ngày mai cung chủ lên đường đi Hoa Sơn, chúng ta cũng nên thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi thôi, gọi nhà An Ninh Hầu quay trở về.” Tống mẫu không đành lòng tháo lớp mặt nạ trên mặt mình ra, cố tình ngẩng đầu lên dùng tay gỡ ra. Sau đó bảo Vương thị sắp xếp những việc tiếp theo, đừng để lộ sơ hở.
“Đương nhiên rồi, những ngày này người trong phủ ra vào rất cẩn thận.” Vương thị cũng đồng ý, lại nhớ ra một chuyện, nói với Tống mẫu: “Trong bếp còn có hai tên mật thám nữa, xong rồi.”
“Ừm.” Tống mẫu muốn nghe việc thường nên không cau mày mà bỏ qua chuyện này.
Vương thị không đi tới, đang suy nghĩ lung tung: “Nghe Triệu Lăng nói, khi cung chủ tới Pháp Hoa tự, đi cùng cũng là hai tên mật thám trong phòng bếp kia, thậm chí còn không biết nấu ăn. Mấy năm nay có phải cung chủ đối với tây cung có phải là quá khoan dung rồi không?”
“Sớm muộn gì bọn chúng cũng sẽ bị xử lí, nhưng bây giờ không phải lúc.” Tống mẫu nói, đưa tay che miệng, ra hiệu cho Vương thị đừng nói nữa. Bây giờ nơi này có thể không an toàn, có thể có mật thám bên tây cung.
Diệp Xu đi dạo cùng Tống Thanh Từ ở ngoài, hào hứng nói với Tống Thanh Từ về việc khai trương cửa hàng điểm tâm của mình.
“Hôm nay ta buồn ngủ quá không thể trực tiếp đến cửa hàng của nàng chúc mừng được.” Tống Thanh Từ dường như đang xin lỗi.
“Không sao, ta mở cửa hàng vừa bận vừa tuỳ tiện, thật sự không phiền công tử phải đi một chuyến đâu.”
“Lại gọi ta là công tử, thôi, tuỳ nàng vậy.” Tống Thanh Từ cười vô vị. không vướng bận chuyện này nữa.
Diệp Xu cảm thấy đại ma đầu tậm trạng hôm nay không tồi.
Hai người tiếp tục đi thêm vài bước nữa, Tống Thanh Từ bất ngờ dùng ngón tay cào nhẹ vào lòng bàn tay Diệp Xu khiến Diệp Xu giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận