Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 255: Chương 255

Diệp Xu đã sớm dự đoán Phong Lễ Hòa nhất định đi cùng với đám người Lục Sơ Linh. Nàng móc một cái bình sứ trắng từ trong tay áo ra, đưa cho Phong Lễ Hòa.
“Đây là cái gì?” Tuy rằng biết trong lọ này chứa thuốc, nhưng bởi vì là Diệp Xu đưa cho chính mình, Phong Lễ Hòa không nhịn được nghĩ rằng đây có phải là thứ đồ ăn ngon gì không, vội mở ra ngửi một chút, có mùi thuốc nhè nhẹ, mới xác định đó là thuốc.
“Hoàng Liên Lộ, có tác dụng tiêu sưng.”
Lọ thuốc này là Diệp Xu bảo Trang Phi chuẩn bị trước khi ra khỏi Lăng Vân Bảo. Muốn đi ra ngoài đương nhiên phải chuẩn bị ‘túi cấp cứu’ cho tốt rồi. Tài lực của Lăng Vân Bảo rất hùng hậu, lại có Yến Vương phủ của triều đình làm chi viện, tất cả những dược liệu cần dùng đều là cống phẩm chỉ quý tộc cung đình quý tộc mới có thể sử dụng.
“Cần phải có trăm cân rễ hoàng liên mới có thể làm ra một bình Hoàng Liên Lộ nho nhỏ như vậy đấy. Tác dụng tiêu sưng rất hiệu quả, còn có tác dụng làm đẹp da. Bôi được hai ngày, làn da còn có thể trơn mềm hơn lúc trước khi bị đánh.”
“Vậy đây chính là thứ tốt, An Liên Hoa đang cần.” Phong Lễ Hòa vội nhận lấy nói lời cảm ơn.
Đối với nữ tử, dung mạo còn quan trọng hơn tính mạng. An Liên Hoa độc miệng, bị đánh cũng đáng, nhưng độc miệng cũng không phải việc gì đại gian đại ác, cũng không đến mức khiến nàng bị hủy dung cả đời.
“Đừng nói là ta đưa.” Diệp Xu dặn dò nói.
Phong Lễ Hòa cười đồng ý, trong lòng càng thêm cảm thấy Diệp Xu là một cô nương tốt. Hắn còn muốn hỏi lần này Diệp Xu ra khỏi Lăng Vân Bảo có phải có việc gì khác cần làm không. Nhưng hắn chưa kịp mở miệng Diệp Xu đã khom lưng xin lỗi trước.
Phong Lễ Hòa luống cuống, vội hỏi sao thế.
“Ngày hôm qua mới vừa gặp mặt Phong đại ca, có chút vội vàng, lúc ấy còn có những người khác nên ta không tiện mở miệng nói. Ta chuẩn bị đi tham gia đại hội luận kiếm ở Hoa Sơn, vi phạm lời hứa lúc trước với Phong đại ca.
Đây là ta sai, Phong đại ca có thể tùy tiện trách ta, ta lại nợ một ân tình với Phong đại ca rồi. Sau này cho dù Phong đại ca có nhận ta là bằng hữu hay không, chỉ cần có việc nhờ ta, chắc chắn ta sẽ hỗ trợ.”
Diệp Xu lại chắp tay lần nữa, tạ lỗi với Phong Lễ Hòa.
Phong Lễ Hòa đột nhiên cười rộ lên: “Ta tưởng là việc gì to tát, thật ra lúc ấy vì ta muốn Diệp cô nương nhận lấy kiếm phổ của ta mới nói như vậy. Nếu ngươi muốn đi phái Hoa Sơn thì cứ đi đi, không có gì phải xin lỗi cả. Ta có thể không quan tâm nguyên nhân, bởi vì ta tin tưởng nhân phẩm của ngươi.”
“Cảm ơn.”
Sự tin tưởng vô điều kiện của Phong Lễ Hòa giống như là trong đêm đông đen nhánh có một vật dễ cháy bốc cháy lên, khiến lòng người cảm thấy ấm áp.
Diệp Xu vẫn giải thích nguyên nhân với Phong Lễ Hòa, bảo đảm lần này nàng đi phái Hoa Sơn sẽ không làm việc xấu gì, sẽ giành được kiếm phổ một cách quang minh chính đại.
Sau khi Diệp Xu từ biệt với Phong Lễ Hòa, nàng thả người nhảy lên tường vào của hầu phủ. Càng lên cao, tầm nhìn càng trống trải. Diệp Xu thấy bên cạnh cái cây bên ngoài tường phía Đông Nam lộ ra một góc váy màu hồng nhạt.
Nếu nàng nhớ không lầm, vừa rồi ở trong viện của Tống mẫu, Lục Sơ Linh mặc một cái váy lụa màu hồng nhạt.
Người này trốn ở chỗ kia, có thể tạm thời không bị nàng và Phong Lễ Hòa phát hiện, đủ để chứng minh khinh công không tồi. Lại đúng lúc mặc váy màu hồng nhạt, tất nhiên là Lục Sơ Linh không thể nghi ngờ.
Không biết vừa rồi nàng đã nghe lén cuộc hội thoại giữa nàng và Phong Lễ Hòa được bao nhiêu. Thật ra toàn bộ cuộc đối thoại cũng không có bí mật gì đặc biệt, chuyện nàng đi Hoa Sơn sớm muộn gì cũng sẽ có người biết, Diệp Xu thấy thế nên mặc kệ, nhảy vào trong phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận