Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1008: Tâm tư của Lâm tiểu thư (2)

"Dung nhi."
Lâm phu nhân nhíu mày:
"Con hỏi cái này làm cái gì?"
Nữ nhi này của nàng chính là một tờ giấy trắng, trước kia nàng chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu nữ nhi đang suy nghĩ cái gì, nhưng hiện tại, nàng vậy mà lại không hiểu nữ nhi hỏi lời này là có ý gì.
Chẳng lẽ, khuê nữ nàng tỉ mỉ dưỡng dục thật sự bị người ta câu đi trái tim rồi sao?
"Tiểu Chính cũng không có việc gì."
Trình Loan Loan cười mở miệng:
"Năm nay người trúng cử ở Hồ Châu cũng không nhiều, Lâm tiểu thư quan tâm hỏi một chút cũng là bình thường."
Lâm phu nhân mím môi.
Bình thường sao, một chút cũng không bình thường.
Khuê nữ của nàng có khi nào cũng quan tâm mấy loại chuyện này chứ, hành vi này thật sự là có chút khác thường.
Tiễn Trình Loan Loan đi, Lâm phu nhân gọi khuê nữ vào trong khuê phòng, sắc mặt nghiêm khắc nói:
"Nói, ngươi cùng Thẩm Chính kia rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Lâm tiểu thư vốn còn rất thản nhiên, dưới ánh mắt nghiêm khắc của mẫu thân, chậm rãi cúi đầu, ngập ngừng nói:
"Lần trước hắn giải vây cho con, con không thể nói lời cảm tạ đàng hoàng, cho nên mới hỏi tình huống của hắn, thật sự không có ý tứ gì khác."
Lâm phu nhân còn muốn nói gì nữa nhưng lại sợ phản tác dụng, buổi tối, nàng kéo tay Lâm đại nhân nói:
"Lần này đi kinh thành, để cho Tiểu Yến cùng đi đi, thứ nhất là để chúc tết cho đại phòng bên chỗ đại bá, thứ hai, cũng có thể cùng Trình công tử kia thân cận hơn một chút, nếu như Trình công tử trong kỳ thi điện có thể trở thành tam giáp tiến sĩ, Tiểu Yến chúng ta coi như là sớm quen biết với mấy quan viên mới lên của triều đình."
Trưởng tử của Lâm gia tên là Lâm Yến, năm nay mười ba tuổi, chỉ là đồng sinh, Lâm đại nhân đặt kỳ vọng rất cao.
Đừng thấy gia chủ Lâm gia là thái phó đương triều, nhưng đó là đại bá của hắn, rốt cuộc cũng xa một tầng, mà đại bá làm người cứng nhắc chính trực, quy định rõ ràng tất cả nhi tử Lâm gia phải nỗ lực bằng chính năng lực của mình khảo lấy công danh. Nếu không có phần năng lực này, vậy thì đi kinh thương, nói cách khác, nếu Tiểu Yến không cố gắng, về sau có thể sẽ trở thành thương nhân.
Có ai nguyện ý con cái của mình đi kinh thương chứ?
Lâm đại nhân lúc này gật đầu:
"Ta có chút chuyện cần phải xử lý, ngươi đi tìm Tiểu Yến nói chuyện đi."
Lâm phu nhân gọi nhi tử tới đây, cẩn thận nói việc này. Lâm Yến lúc này mới vui vẻ, hắn vốn lớn lên ở kinh thành, bởi vì phụ thân chuyển ra ngoài nên không thể không tới nơi này. Sau khi rời xa cố thổ, hắn kỳ thật rất không thích ứng. Lần này hồi kinh, ít nhất có thể đợi được đến năm sau, hơn nữa không có cha nương trông coi, cuộc sống không biết tiêu dao đến cỡ nào.
"Lần này về kinh, còn có hai vị cử nhân cùng con đi một đường nữa, một vị là Trình Chiêu, cũng chính là án thủ kỳ thi viện trước đó, người kia là Thẩm Chính công tử nhà Thẩm đại nhân, ngươi phải cùng Trình Chiêu học tập làm văn chương, mặt khác ! " Lâm phu nhân dừng một chút:
"Một năm trước Thẩm Chính còn bị khẳng định răng không có khả năng trúng tú tài, mà nay lại trở thành cử nhân, ngươi cũng có thể cùng Thẩm Chính tiếp xúc nhiều hơn."
Lâm Yến gật đầu:
"Nương, con đều nhớ kỹ rồi."
Lâm phu nhân thở dài, rốt cuộc là cũng không nỡ rời xa nhi tử, nhưng càng hy vọng sau chuyến đi này, nhi tử thật sự có thể học được chút gì đó. Ngoài ra nàng lại có một tư tâm nho nhỏ, chính là hy vọng nhi tử có thể tiếp xúc gần gũi với Thẩm Chính, chỉ có sau khi ở chung lâu rồi, mới có thể nhìn thấy nội tâm của một người rốt cuộc là dạng gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận