Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1424: Thăm hỏi Thẩm lão phu nhân (2)

Trình Loan Loan cười mở miệng:
"Lâu lắm rồi ta không đánh nên hơi không quen tay, hy vọng ba vị phu nhân đừng chê ta chơi bài quá chậm."
Ba vị phụ nhân kia vội vàng xua tay nói sẽ không, sau đó xoa bài, tự tìm chỗ ngồi xuống.
Lục Ánh Tuyết cầm một đĩa hạt dưa, ngồi ở bên cạnh xem náo nhiệt. Nàng cực kỳ thích buôn chuyện, tỉ mỉ quan sát ba phụ nhân vừa đến, dần dần hiểu được ý tứ của Thẩm lão phu nhân, sau đó đến ngồi bên cạnh Thẩm Lão phu nhân, cúi đầu trò chuyện....
Trình Loan Loan càng không phải kẻ ngốc, sau khi đánh ba ván, nàng đã thăm dò được bối cảnh của ba vị phụ nhân kia.
Có hai vị phụ nhân có phu gia, một vị phụ nhân khác trẻ tuổi hơn thì bốn năm năm trước đã bị buộc phải hòa ly, bây giờ đang ở nương gia.
Chắc hẳn ý của Thẩm lão phu nhân là để các nàng quan sát cẩn thận xem các mặt của vị phụ nhân hòa ly này như thế nào, muốn mai mối cho Thẩm Đông Minh.
Nhiệm vụ quan trọng như vậy, đương nhiên Trình Loan Loan không dám qua loa, nàng vừa đánh bài vừa thuận miệng trò chuyện cùng ba phụ nhân....
Bốn người đánh từ buổi trưa đến tận buổi chiều, lúc gần đến bữa tối ba phụ nhân kia mới đứng dậy cáo từ.
Chờ ba người đi rồi, Lục Ánh Tuyết lập tức phấn khởi nói:
"Lão phu nhân, con cảm thấy vị nương tử kia rất tốt, năm nay ba mươi hai tuổi, coi như vẫn còn trẻ, chủ yếu là tính tình đôn hậu, tiến lùi có chừng mực, khẳng định hợp với Thẩm đại nhân."
Trình Loan Loan cũng gật đầu theo, nói:
"Đánh bài có thể nhìn ra đại khái nhân phẩm của một người, vị Hoàng nương tử kia quả thật không tồi, cũng không biết Thẩm đại nhân có thích không nữa?"
"Tư xưa hôn nhân đều do cha nương định đoạt, hắn có thích hay không cũng chẳng sao cả."
Thẩm lão phu nhân hơi ngang ngược nói:
"Chẳng phải năm xưa Đông Minh và nương Chính Nhi cũng chưa gặp mặt đã thành hôn đấy sao, nhưng mà nương Chính Nhi không may mắn, ôi, không nói đến chuyện đau lòng này nữa.... Có phải các con cũng cảm thấy vị Hoàng nương tử kia rất được không? Vậy để ta nhờ vả bà mối tới cửa hỏi một câu...."
Đang nói thì ngoài cửa vang lên giọng nói nhớn nhác của Thẩm Đông Minh:
"Nương, con nói rồi, không thành thân nữa, sao nương lại cứ không chịu ngồi yên như vậy."
Hắn nghe nói Trình Loan Loan đến đây nên lập tức gác lại chính vụ trong tay gấp rút trở về, không ngờ vậy mà lại nghe thấy lão mẫu thân đang thương lượng với Trình Loan Loan về hôn sự của hắn.
Loại cảm giác này làm cho hắn cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Thẩm lão phu nhân nhìn về phía hắn, tức giận nói:
"Không phải ta tìm thê tử cho con mà là muốn tìm một phu nhân lo liệu mọi việc trong nhà, dù sao cũng không thể chuyện gì cũng giao cho ta xử lý được, con cũng không ngẫm lại xem năm nay ta đã bao nhiêu tuổi rồi, còn mỗi ngày đều phải quan tâm đến con...."
Chỉ là bà nhìn thấy cuộc sống của Hoàng nương tử kia ở nương gia khổ sở mà Thẩm gia bọn họ quả thật thiếu một phu nhân lo liệu việc nhà, đúng lúc có thể ghép lại thành một đôi....
"Chờ đầu xuân sang năm sau khi Chính Nhi thi Hội xong thì sẽ tính đến chuyện hôn sự với Lâm gia."
Thẩm Đông Minh vô cùng mệt mỏi nói:
"Đến lúc đó tức phụ của Chính Nhi sẽ lo liệu việc nhà, sẽ không để nương tiếp tục vất vả nữa, mong nương vất vả thêm mấy tháng nữa được không?"
Hắn nói xong liền mệt mỏi xoa bóp ấn đường.
Thẩm lão phu nhân cũng không phải thật sự là một người ngang ngược, thấy hắn phản đối như thế thì cũng không nói thêm gì nữa.
Thẩm Đông Minh nhanh chóng nói sang chuyện khác:
"Tuệ Thục nhân, gần đây Hộ bộ đang dốc sức mở rộng công trình thủy lợi, có vài vấn đề ta muốn xin ngài chỉ bảo một phần, chúng ta đến thư phòng một chút đi."
Trình Loan Loan gật đầu, theo hắn đến thư phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận