Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1149: Lá gan lớn đến lạ kỳ (1)

Có thể ngồi ở vị trí trên vạn người liền chú định Hoàng đế không phải là một người ngu.
Hắn vừa mới nghe nói chuyện phát sinh ở ngoài thành, đảo mắt liền thấy Tuệ An Nhân xuất hiện trong cung, một người bị ám sát thiếu chút tử vong không ở Thuận Thiên phủ phối hợp thẩm án, vậy mà chạy đến trong cung, tâm tư này giấu giếm được người khác, nhưng không giấu giếm được Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn.
Hoàng đế ngồi xuống chỗ thoáng mát, mắt lạnh nhìn người quỳ trên mặt đất, âm thanh lạnh lùng nói:
"Vậy ngươi nói một chút, ngươi có tội gì?"
"Tội thứ nhất, vẫn là chuyện đã nói trước đó, không nên lỗ mãng động thủ với Diệp chủ sự, việc này thần phụ ảo não hối hận hồi lâu, nhưng sự tình đã thành kết cục đã định, hối hận cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Thần phụ vốn có ý nghĩ tới cửa nhận tội, nhưng hôm nay Vận Tần nương nương phái người truyền lời cho thần phụ, uy hiếp thần phụ nếu như thái độ bồi tội không khiến cho Diệp gia hài lòng, liền để thần phụ không giữ được vị trí Tuệ An Nhân này nữa."
"Bởi vậy có tội thứ hai, lễ Trùng Vương hôm đó, thần phụ không nên ở trước mặt mọi người lấy danh nghĩa xin lỗi mà liệt kê từng cái tội trạng của Diệp chủ sự, vốn cho rằng sau khi thay đổi dư luận, chuyện giữa thần phụ cùng Diệp gia liền kết thúc, lại không nghĩ rằng, mấy ngày nay, luôn có người quanh quẩn ở ngoài cửa chỗ ở của thần phụ, nếu thần phụ lẻ loi một mình, chết thì thôi, nhưng thần phụ còn có hai nhi tử ở bên người, không dám mạo hiểm."
"Tội thứ ba là thần phụ tự mình điều tra việc tư của Diệp chủ sự, tìm được mười mấy tên khổ chủ liên danh viết tội trạng, liền có chuyện cáo trạng Thuận Thiên phủ hôm nay."
"Tội thứ tư, thần phụ trong lòng lo lắng Phủ doãn đại nhân thẩm án bất công, cho nên sớm tìm Hoàng hậu nương nương xin lệnh bài tiến cung cầu tình, ngoài ý muốn gặp Vận Tần nương nương... Việc này Hoàng hậu nương nương hoàn toàn không biết rõ tình hình, là thần phụ hành động cá nhân, Hoàng Thượng muốn xử phạt thì cứ xử phạt thần phụ đi!"
Trình Loan Loan nói một hơi, thân thể nằm rạp trên mặt đất, mặc cho xử lý.
Hoàng hậu cũng quỳ trên mặt đất, mở miệng nói:
"Hoàng Thượng, việc này thần thiếp cũng có lỗi, thần thiếp..."
"Nàng không cần nhiều lời."
Hoàng đế đưa tay, lạnh nhạt nói, "Nàng mười lăm tuổi đã gả cho trẫm, nàng là ai, trẫm rất rõ ràng."
Hoàng hậu tính cách thuần lương, làm người khoan hậu, hậu vị rất là vững chắc, chưa từng làm mấy trò xiếc tranh thủ tình cảm ở hậu cung, sở dĩ phối hợp với Tuệ An Nhân làm một màn kịch này, xem ra Vận Tần là thật sự có tâm tư đoạt đích.
Hắn đương nhiên sẽ không trách chính thê kết tóc với mình.
Nhưng, lại có chút bất mãn một người ngoài dám nhúng tay vào chuyện hậu cung.
Hoàng đế lạnh lùng nói:
"Tuệ An Nhân, ngươi sẽ không phải cho rằng chỉ có ngươi biết ngôn ngữ của A Tát Bố cho nên trẫm liền không dám làm gì ngươi đó chứ?"
"Tội phụ không dám."
Trình Loan Loan một bộ kinh sợ, "Tội phụ lần lượt thiết kế Diệp gia đúng là không đúng, nhưng cũng là bởi vì Diệp gia uy hiếp đến tính mạng của tội phụ cùng hai nhi tử của mình... Tội phụ một giới nữ lưu, từ trong thôn ngàn dặm xa xôi mà đến đây, không có bất kỳ cái gì dựa vào, muốn cứu mạng mình, muốn cứu mạng nhi tử mình, chỉ có thể bí quá hoá liều... Tội phụ biết rõ mình sai, nhưng nếu như cho tội phụ một cơ hội, tội phụ vẫn sẽ làm như thế..."
Nàng còn chưa nói xong, đầu lưỡi đột nhiên ngai ngái.
Thì ra máu trong bọc máu vừa nãy còn chưa nôn hết ra lúc này liền chảy ra, một giọt một giọt rơi vào bên trên đá xanh trước mặt.
Ánh mắt Hoàng hậu căng thẳng:
"Tuệ An Nhân, sau khi ngươi bị Diệp Lệnh Ba đâm bị thương còn chưa mời đại phu nhìn qua nữa..."
Nàng lập tức nói với Hoàng đế, "Hành động lần này của Tuệ An Nhân đúng là quá đáng, nhưng cũng là Diệp gia gieo gió gặt bão, nếu không phải Tuệ An Nhân một vòng chụp một vòng, bây giờ Diệp Lệnh Ba còn đang ở quân doanh ác ý đả thương người, còn không biết sẽ có bao nhiêu nữ tử đàng hoàng bị chà đạp... Lại càng không biết Ngũ điện hạ sẽ bị Vận Thường Tại dạy dỗ thành cái dạng gì... Tuệ An Nhân có tội, nhưng cũng có công, còn xin Hoàng Thượng xử lý nhẹ tay!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận