Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1389: Yến hội của tuần phủ phu nhân (1)

Đây là lần đầu tiên Trình Loan Loan đến tỉnh thành, cũng là lần đầu tiên tiến vào vòng tròn này.
Mà những phu nhân tỉnh thành này, cũng là lần đầu tiên được nhìn thấy Tuệ Thục nhân đại danh đỉnh đỉnh trong lời đồn.
"Thì ra Tuệ Thục nhân lại trẻ tuổi như vậy."
Tuần phủ phu nhân cười khanh khách bước ra nghênh đón:
"Tuệ Thục nhân đến tỉnh thành cũng không nói một tiếng, nếu không phải đêm qua ta nghe người ta nói Tuệ Thục nhân đi cùng nhi tử đến tỉnh thành tham gia kỳ thi hương, ta sợ là sẽ bỏ qua cơ hội cùng Tuệ Thục nhân gặp mặt đấy."
Trình Loan Loan cười nói:
"Vốn nên đến cửa bái phỏng tuần phủ phu nhân, nhưng vẫn không dứt ra được, hy vọng lúc này cũng không muộn."
Ánh mắt nàng dừng trên người mười mấy phu nhân khác:
"Không biết chư vị xưng hô như thế nào?"
Những phu nhân kia đều là một ít quan quyến tỉnh thành, từ tứ phẩm đến thất bát phẩm đều có, tuần phủ phu nhân tổ chức yến hội, các nàng đương nhiên phải đến cổ vũ.
Nghe được Trình Loan Loan hỏi các nàng, ai nấy lập tức bắt đầu tự giới thiệu bản thân.
Có đồng tri phu nhân, có thông phán phu nhân, có phu nhân quân bộ bên kia, còn có phu nhân học quan bên kia...
Ánh mắt Lục Ánh Tuyết rơi vào trên mặt một vị học quan phu nhân, cười mở miệng:
"Thì ra vị này chính là Phan phu nhân."
"Vị này là muội muội ta, nhà chồng họ Ngu."
Trình Loan Loan mở miệng giới thiệu:
"Nhi tử của muội muội ta cùng tuổi với nhi tử của ta, cùng nhau kết bạn đến Vân tỉnh tham gia kỳ thi hương. Ta đến đây dự tiệc, cũng không tiện để muội muội ở nhà một mình, liền cùng nhau tới đây."
Vẻ mặt tuần phủ phu nhân đầy ý cười:
"Nếu đã là muội tử của Tuệ Thục nhân, vậy thì cùng nhau ngồi xuống ngắm hoa đi, hoa cúc này là giống hoa mới năm ngoái từ kinh thành đưa tới, phẩm tướng rất không tệ... Nữ tử chúng ta không có hứng thú ngâm thơ đối chữ, ta cố ý cho người mua loại cua ngon nhất trong hồ, mọi người vừa ngắm hoa vừa ăn, không cần câu nệ nhé."
Các vị phu nhân tìm chỗ ngồi xuống.
Thân phận Trình Loan Loan tương đối cao, cùng Tuần phủ phu nhân ngồi ở chỗ ngồi trên cùng.
Mà Lục Ánh Tuyết không có phẩm cấp, ngồi ở vị trí dưới cùng, vừa lúc ngồi cùng bàn với vị Phan phu nhân kia.
Trượng phu của Phan phu nhân là một tiểu quan cửu phẩm mạt đẳng trong học quan phủ, bất cứ khi nào tham gia yến hội, nàng đều là người làm nền, đây là lần đầu tiên có người đem ánh mắt đặt ở trên người nàng.
Nàng cười nhìn về phía Lục Ánh Tuyết:
"Ngu phu nhân là có quen biết chồng ta sao?"
"Ta lần đầu tiên đến tỉnh thành, làm sao có thể quen biết Phan đại nhân được chứ."
Lục Ánh Tuyết ăn một miếng thịt cua rồi nói:
"Hôm qua là ngày bắt đầu kỳ thi hương, không phải có rất nhiều người chưa vào phòng thi liền té xỉu bị ném ra khỏi trường thi đó sao, trong đó vừa vặn có một người là đồng hương của ta. Ta nghe đồng hương kia nói, Phan đại nhân là quan điều tra lần này của kỳ thi hương, vô cùng nghiêm khắc lại cẩn thận. Phải như thế mới có thể chặn tình trạng gian lận được, Phan đại nhân thật là một vị quan tốt."
Phan phu nhân như có cùng chung vinh dự:
"Hắn thực sự là một người cẩn thận."
"Thịt cua này ngon thật đấy, Phan phu nhân nhanh ăn đi, để nguội sẽ bị tanh."
Lục Ánh Tuyết bưng một chén rượu cùng nàng ta nâng cốc:
"Ta cùng Phan phu nhân rất có duyên phận, đợi lát nữa yến hội kết thúc, ta cùng tỷ tỷ muốn đi cửa hàng trang sức đi dạo một chút, không bằng Phan phu nhân đi cùng chúng ta nhé?"
Phan phu nhân biết, tỷ tỷ trong miệng Ngu phu nhân này chính là Tuệ Thục nhân.
Tuệ Thục nhân a, bao nhiêu người đều muốn bấu víu quan hệ, lại căn bản không có đường, không nghĩ tới, cơ hội cứ như vậy đưa đến trước mặt nàng.
Nàng lập tức gật đầu:
"Ta là người tỉnh thành, biết cửa hàng nào có trang sức đẹp, đợi lát nữa sẽ dẫn Ngu phu nhân cùng Tuệ Thục nhân đi dạo một chút."
Trình Loan Loan ngồi ở vị trí phía trên, cứ như vậy nhìn Lục Ánh Tuyết cùng Phan phu nhân nói vừa cười, thoạt nhìn chẳng khác nào tỷ muội ruột thịt.
Nàng cũng không nhàn rỗi, cùng tuần phủ phu nhân nói chuyện phiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận