Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1182: Dự định trở về thôn Đại Hà (2)

Lúc trước là biểu tỷ cứu hắn, để cho hắn lấy thân phận biểu đệ ở xa ở lại thôn Đại Hà. Nếu hắn thật sự ở thôn Đại Hà cùng Hạ Lăng gặp mặt, như vậy liền chứng thực sự thật rằng hắn sinh sống ở thôn Đại Hà hơn một năm... Biểu tỷ chứa chấp tội phạm thông đồng với địch, Triệu gia từ trên xuống dưới hơn mười người, sợ là...
Hắn cho là, chỉ cần hắn chết, mọi thứ sẽ kết thúc.
Nhưng Hạ Lăng thật sự sẽ nguyện ý buông tha thôn Đại Hà thu lưu hắn, nguyện ý buông tha Triệu gia thu lưu hắn sao?
"Tiểu Hạ, ta đây không phải là dùng tình nghĩa để bắt ép đệ, mà là theo ta thấy, đệ không nên cứ uất ức như vậy mà chết đi."
Trình Loan Loan hòa hoãn một chút ngữ khí nói:
"Đệ có biết những người đã từng là bộ hạ của đệ, bởi vì đệ là phản tặc nên bọn hắn đều bị giáng chức, cuộc sống cực kỳ gian nan, nhưng bọn hắn chưa bao giờ trách đệ, vẫn luôn bôn tẩu khắp nơi vì đệ mà sửa lại án xử sai. Thôn dân thôn Đại Hà cho dù biết thân phận thật sự của đệ, ta nghĩ, bọn họ cũng sẽ nguyện ý vì đệ mà cùng Hạ Lăng đối kháng... Tất cả mọi người đều hy vọng đệ sẽ đường đường chính chính sống dưới ánh mặt trời, vì sao đệ lại một lòng muốn chết?"
"Đệ..."
Hạ Tiêu xấu hổ cúi đầu.
Bộ hạ trước kia của hắn, đúng là còn đang vì hắn tìm kiếm chứng cớ để sửa lại án xử sai, chỉ là hắn vẫn luôn phối hợp tiêu cực, sự tình không có bất kỳ tiến triển gì...
Trong mắt hắn, chứng minh mình trong sạch thì như thế nào đây, trở về Hạ gia thì như thế nào đây, hắn chán ghét cuộc đấu tranh với Hạ Lăng, chán ghét cuộc sống bị cha mẹ ruột hoài nghi...
Chính hắn cho dù là chết cũng không có gì, nhưng còn có nhiều người như vậy...
"Biểu tỷ, đệ sai rồi."
Hạ Tiêu siết chặt nắm đấm:
"Biểu tỷ cảm thấy bây giờ đệ nên làm như thế nào?"
Thấy hắn suy nghĩ rõ ràng, Trình Loan Loan lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nàng suy tư một hồi lâu mới mở miệng nói:
"Chỉ cần đệ vẫn luôn mang ô danh thông đồng với địch phản quốc, như vậy, chuyện này vĩnh viễn cũng không có khả năng kết thúc. Ngươi bây giờ không nên đi đến thôn Đại Hà mà là nên liên hệ với bộ hạ trước kia, dùng tốc độ nhanh nhất điều tra chân tướng hai năm trước, rửa sạch oan khuất của mình. Chỉ cần ngươi không phải là phản tặc, vậy chuyện ta thu lưu ngươi liền trở thành vô tội, việc này tự nhiên dễ dàng giải quyết."
Hạ Tiêu có chút sốt ruột:
"Nhưng Hạ Lăng đã xuất phát đi Nam Dương, trước khi hắn đến Nam Dương, thời gian ngắn như vậy, đệ chưa chắc có thể điều tra rõ ràng chuyện hai năm trước... Hắn bề ngoài thoạt nhìn tao nhã, kì thực tâm ngoan thủ lạt, đệ sợ hắn ở thôn Đại Hà đả thương người, đệ không hy vọng bất luận kẻ nào bởi vì đệ mà phải chịu tai bay vạ gió..."
"Ta sẽ mau chóng khởi hành trở về thôn Đại Hà."
Trình Loan Loan chậm rãi nói:
"Đệ ở kinh thành tập trung tra rõ chân tướng, ta trở về thôn Đại Hà ngăn cản Hạ Lăng làm ác. Yên tâm, thôn Đại Hà là quê hương của ta, ta sẽ bảo vệ tốt bọn họ."
Hạ Tiêu vẫn là vẻ mặt lo lắng:
"Hắn là quan viên chính tam phẩm, tùy tiện tìm cớ là có thể..."
Trình Loan Loan thoải mái cười nói:
"Ta đã có phương pháp ứng đối."
Nàng vô cùng may mắn lúc trước đã cự tuyệt hoàng đế ban thưởng, bởi vì hoàng đế ban thưởng đơn giản chính là vàng bạc tôi tớ, nhiều nhất lại thăng cho nàng một cấp. Lục phẩm cùng ngũ phẩm, khác biệt thật sự không lớn, ở trước mặt quan viên chính tam phẩm không chịu nổi một kích.
Hiện tại, vừa lúc có thể tìm hoàng đế đòi ban thưởng.
Đưa tay đòi đồ tuy rằng không tốt lắm, nhưng hiện tại, cũng không có biện pháp nào tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận