Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1496: Thủ đoạn cấp thấp (2)

Ngón tay của Trình Loan Loan búng cái nữa, trên đầu cung nhân hầu hạ bên cạnh Vinh Khánh cũng có thêm đốm lửa màu lam.
Nàng xoay người, nhìn quanh đám người, nhìn về phía mấy vị đại thần phu nhân vừa nãy hùa theo, nàng cũng làm tương tự, khiến đỉnh đầu bọn họ có thêm một đốm lửa.
Đám người lập tức hoảng lên, khắp nơi đều là tiếng kinh hô.
Trình Loan Loan chắp tay nhìn Hoàng đế Hoàng hậu trên thềm cao:
"Đốm lửa màu u lam này quả thực chính là quỷ hỏa, thường xuất hiện ở nghĩa địa, nơi càng nhiều văn mộ càng thường thấy, không phải là vật huyền học. Một đêm của nhiều năm về trước, khi thần phụ đi quét mộ cho vong phu đã phát hiện ra hiện tượng kỳ lạ này, vốn dĩ không để ý, nhưng khi buổi tối có trộm lẻn vào trong nhà, thần phụ bèn lợi dụng quỷ hỏa này chơi đùa tên trộm đó, từ đó về sau, trong nhà thần phụ sạch sẽ hơn nhiều."
Thực ra quỷ hỏa chính là ma trơi.
Sau khi người chết được chôn cất, trong quá trình phân hủy, thi thể sẽ sản sinh một lượng lớn phốt pho, bởi vì nhiệt độ cháy của phốt pho rất thấp, khoảng bốn mươi độ đã có thể cháy rồi, sau khi phản ứng dư với ô xi sẽ thành quỷ hỏa thường gọi.
Vừa nãy Trình Loan Loan chỉ mua chút phốt pho trong thương thành, đặt lên móng tay búng nhẹ, ma sát sinh nhiệt liền cháy lên.
Vậy vì sao quỷ hỏa sẽ chuyển động theo người, bởi vì trọng lượng của quỷ hỏa rất nhẹ, chỉ cần không khí lưu động dĩ nhiên sẽ chuyển dịch theo, cho thị giác của con người cảm nhận là quỷ hỏa sẽ đuổi theo người chạy, sao đó tạo nên tâm lý khủng hoảng cực lớn cho con người.
Sắc mặt Hoàng đế kinh nghi bất định:
"Ý của Tuệ phu nhân là khanh có thể khống chế quỷ hỏa này?"
"Cũng không được coi là khống chế, chỉ là chơi đùa thôi."
Trình Loan Loan ngẩng đầu lên, đảo mắt nhìn về hướng quốc sư:
"Quốc sư là tôn hiệu đại sư cao quý nhất một nước, vì tu vi cực cao, biết xem thiên tượng, biết bói toán, biết cầu mưa, biết mọi thứ mà người thường không thể, vì thế hoàng thượng mới cho quốc sư quan chức nhất phẩm, hưởng thụ bổng lộc và tôn vinh cao nhất của Đại Vũ triều, nhưng không ngờ trong trường hợp như thế này, quốc sư lại dùng loại trò mèo này để ấn danh sát tinh cho một người, rốt cuộc là Hoàng thượng đánh giá cao quốc sư hay là quốc sư cảm thấy Hoàng thượng chỉ xứng dùng thủ đoạn cấp thấp như vậy để lừa gạt?"
Quốc sư vô cùng chấn kinh.
Trong ánh mắt nhìn Trình Loan Loan của ông ta có thêm vài phần kiêng dè.
Ông ta tưởng đây chỉ là một phụ nhân vô tri, đợi sau khi ông ta làm một lượt thao tác, từ đây phụ nhân này sẽ biến mất khỏi kinh thành... Nhưng ông ta lại hoàn toàn không ngờ rằng phụ nhân này lại phá được kỹ pháp của ông ta.
"Yêu phụ to gan!"
Quốc sư chắp hai tay lại, bắt đầu bấm tay:
"Xem ta hôm nay có tiêu diệt yêu phụ ngươi không."
"Vô thượng Ngọc Thanh Vương... thống thiên tam thập lục..."
Ông ta lẩm bẩm trong miệng, vô số giấy bùa cháy lên, kiếm gỗ đào đi thẳng tới mi tâm của Trình Loan Loan.
Bốn năm tiểu đạo sĩ mà ông ta dẫn tới bao vây Trình Loan Loan, trong tay mỗi người đều cầm một nhạc khí, khèn, huân, bạt hoặc là kèn xona, những nhạc âm này tổ hợp lại, giống như là ma âm, sợ là bất cứ người bình thường nào bị vây công như vậy đều sẽ sụp đổ phát điên, sau đó thật sự bị chụp cái danh "sát tinh", "Cô hồn", "dã quỷ" lên đầu.
"Ồn chết đi được."
Tần vương luôn trầm mặc cũng không nhịn được nữa, trực tiếp xông ra, đoạt lấy kèn xona đập xuống đất:
"Nhiều người như vậy vây công một nữ tử, đúng là mất mặt Đại Vũ triều chúng ta!"
Quốc sư lạnh lùng cau mày:
"Xin Tần vương đừng phá hoại vi thần làm phép..."
Trình Loan Loan cười nhạt nói:
"Dám hỏi quốc sư, rốt cuộc Vinh Khánh quận chúa đã hứa cho ông bao nhiêu lợi ích mới khiến ông chăm chỉ muốn đối phó một nữ tử như ta?"
Nàng vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều chấn kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận