Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1234: Ngô Tuệ Nương lại sinh nữ nhi (2)

Trình Loan Loan cảm thấy vui mừng cho Hạ Tiêu nhưng đồng thời cũng thoáng lo lắng bởi vì có thể nói thù hận giữa hai huynh đệ bọn họ đã công khai, sau này không thiếu được việc ngươi lừa ta gạt, lục đục với nhau. Việc này chắc hẳn sẽ rất khó khăn đối với Hạ Tiêu.
Có điều đây là việc hắn phải trải qua với tư cách là nhị thiếu gia Hạ gia, dù sao con người cũng phải trải qua một số chuyện thì mới có thể dần dần trưởng thành.
Trình Loan Loan không tiếp tục nghĩ nhiều về chuyện của Hạ gia nữa bởi vì nàng còn phải bận rộn rất nhiều chuyện khác.
Trước kia chuyện trong nhà có Triệu Đại Sơn lo liệu mà nay Triệu Đại Sơn đã là Lệnh sử chưởng miên thất phẩm. Sau mùa thu hoạch bông vải, hắn nhận được mệnh lệnh của Tri phủ Hồ Châu, bảo Lệnh sử chưởng miên hắn phải lần lượt đến từng thôn dạy nhóm thôn dân cách chế tác chăn bông. Hắn đưa theo ba công nhân đánh tơi bông vải có tay nghề xuất chúng nhất của thôn Đại Hà bắt đầu biểu diễn kỹ thuật đánh tơi bông vải ở từng thôn một.
Bắt đầu bận bịu từ một tháng trước, đến bây giờ vẫn chưa kết thúc.
Trình Loan Loan thay thế sắp xếp một vài chuyện vặt trong nhà như duy tu ruộng vườn mùa thu đông, dự trữ lúa đã được thu hoạch, làm ớt khô, hoa quả khô phơi nắng....
Phường mới cũng dần dần xây xong, công nhân tuyển chọn lần này đều là người ngoài thôn. Triệu lão thái thái tự mình lo liệu, tổng cộng tuyển một trăm sáu mươi người, phường xà bông bốn mươi người, phường cam du một trăm người còn có hai mươi người sắp xếp ở xưởng lên men cồn, quy trình làm việc cụ thể cần được Trình Loan Loan cân nhắc, sắp xếp....
Song song với việc mở rộng phường, Đại Hà Yến cũng liên tục khuếch trương, chi nhánh trong khu vực Hồ Châu đã lên đến con số sáu, Triệu Nhị Cẩu và Triệu Đại Vượng đặc biệt đến tỉnh Vân một chuyến, tìm được một thương nhân ở tỉnh Vân hợp tác mở chi nhánh đầu tiên ở tỉnh thành của Đại Hà Yến, việc kinh doanh cực kỳ tốt. Lợi nhuận của các chi nhánh đều khá khả quan. Thu nhập của cửa hàng chính, phí gia nhập liên minh, cộng thêm cả lợi nhuận từ các chi nhánh, một tháng có thể đạt tới bảy tám nghìn lượng bạc.
Giữa lúc bận rộn, Ngô Tuệ Nương đau bụng sinh.
Cũng may bà đỡ đã ở lại trong nhà từ trước, vừa đau bụng liền vào hỗ trợ sinh sản, tất cả đâu vào đấy.
Trình Loan Loan bảo người nhanh chóng đi gọi Triệu Đại Sơn về. Thê tử sinh con, người làm trượng phu phải bầu bạn bên cạnh thê tử thì mới biết được làm mẫu thân không hề dễ dàng, chỉ có như vậy mới càng thêm quan tâm đến thê tử.
Chẳng qua Triệu Đại Sơn còn chưa trở về thì Dương bà tử đã ra khỏi phòng sinh với vẻ mặt vui sướng:
"Cung nhân, sinh rồi, là một thiên kim, là nhị tiểu thư nhà chúng ta."
Trên mặt Trình Loan Loan tràn đầy ý cười, cất bước vào phòng.
Nhìn thấy bà đỡ đang lau người cho em bé rồi bọc y phục mềm mại vào, sau khi thu dọn sạch sẽ mới đưa đến tay Trình Loan Loan.
"Giọng của nha đầu này to thật."
Trình Loan Loan cười vang:
"Tuệ Nương, con không biết ta thích tiểu nha đầu nhiều thế nào đâu, mềm mại thơm thơm, tốt hơn tiểu tử nhiều. Con sinh được hai khuê nữ, là công thần lớn của nhà chúng ta đấy. Nương cũng không có thứ gì tốt để tặng con, như vậy đi, ngày sau bảo Đại Sơn mua hai cửa tiệm mặt tiền trong thành, hai nha đầu mỗi bé một cái. Người làm nương là con phải để ý giúp hai bé, sau này giữ lại làm của hồi môn, đương nhiên không phải chỉ có chút ít của hồi môn đó, một năm tích góp một chút, từ từ sẽ nhiều lên."
Hốc mắt của Ngô Tuệ Nương nóng lên, nước mắt không thể khống chế mà rơi xuống.
Khoảnh khắc bà đỡ nói mình lại sinh ra một khuê nữ kia, trái tim nàng ấy trở nên nguội lạnh. Thật ra nàng ấy không quan tâm là nhi tử hay khuê nữ nhưng nương ruột của nàng ấy nhiều lần nói với nàng ấy, bản thân nàng ấy cũng hiểu sinh nhi tử là việc quan trọng nhất trước mắt. Nàng ấy không rõ, vì sao mẹ chồng có thể sinh bốn nhi tử, Nhị Cẩu và Oánh Oánh cũng vừa mới có nhi tử mà hai thai của nàng đều là khuê nữ....
Nàng rất chán nản, rất tự trách, nàng cảm thấy mình không xứng làm đại nhi tức của Triệu gia.
Những lời nói này của mẹ chồng đã xua tan tất cả sợ hãi cùng bất an trong lòng nàng.
"Nhị nha đầu nhà chúng ta tên là Triệu Nguyệt Trăn đi, thứ nhất là biểu thị trân quý, thứ hai là hy vọng sự xuất hiện của bé có thể làm cho nhà chúng ta phát triển không ngừng."
Trình Loan Loan trêu đùa tiểu tôn nữ:
"Nhũ danh chính là Tiểu Trăn Trăn, tỷ tỷ con tên là Tiểu Châu Châu, hai đứa các con đều là tiểu ngoan ngoãn đáng yêu của a nãi...."
Cái tên này làm nước mắt của Ngô Tuệ Nương càng tuôn trào dữ dội.
Nàng nghẹn ngào mở miệng:
"Cám ơn nương...."
Bạn cần đăng nhập để bình luận