Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1550: Ngươi khắc phu, ta mệnh cứng (2)

Hạ Tiêu rút cánh tay của mình ra.
Hắn thật sự chán ngấy những sắp đặt tự cho mình là đúng của mẫu thân, nhưng chỉ cần hắn một ngày không thành hôn, những chuyện này vẫn tồn tại.
Giống như, chỉ cần giúp hắn cưới về một tức phụ là có thể bù đắp thiếu sót tình thương của mẫu thân nhiều năm qua.
Hắn quay đầu, trực tiếp bắt lấy tay Trình Phóng:
"Đây là nữ tử ta thích, Hạ phu nhân có thể giúp ta tới cửa cầu hôn không?"
"Cái gì!"
Hạ phu nhân trực tiếp ngây người, "Nàng ta, nàng ta không phải nha hoàn của Tuệ phu nhân sao?"
Trình Phóng cũng ngây người.
Nàng mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại, lại không ngờ, trực tiếp bị Hạ Tiêu nắm lấy tay.
Nhưng rất nhanh, nàng đã hiểu ý Hạ Tiêu.
Nếu Hạ sư phụ cần nàng, như vậy, nàng tất nhiên cũng phải diễn cùng một hồi.
Nàng cầm lại tay Hạ Tiêu, ngước mắt lên mở miệng nói:
"Ta đúng là nha hoàn của Tuệ phu nhân, nhưng Tuệ phu nhân từng nói, cho dù là nha hoàn, cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc của mình, ta cũng không cảm thấy thân phận của mình thấp hơn người khác một bậc."
"Ngươi, các ngươi..."
Hạ phu nhân hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
Bà ta hiểu rất rõ ràng nhi tử mình, bên người ngoại trừ Tuệ phu nhân ra thì không còn bất kỳ người khác phái nào, nha hoàn này không biết từ đâu mà ra.
Vì cự tuyệt hôn sự bà ta an bài, hắn tình nguyện cùng một nha hoàn có thân phận thấp kém ở cùng một chỗ sao?
"Tiêu nhi, con quá xúc động."
Hạ phu nhân chậm rãi nói, "Hôn sự của con ta tạm thời không nhúng tay, con tự suy nghĩ cho kỹ."
Bà ta nhìn Trình Phóng thật sâu rồi xoay người rời đi.
Chờ sau khi xe ngựa Hạ gia rời đi, Trình Phóng lập tức rút tay mình ra, nàng lùi lại một bước, cúi đầu nói:
"Xin lỗi Hạ sư phụ, vừa rồi là ta quá đường đột, xin đừng để trong lòng."
"Người đường đột rõ ràng là ta, ngươi nói xin lỗi cái gì?"
Hạ Tiêu nhìn đỉnh đầu nàng, mở miệng nói, "Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"
Trình Phóng trả lời:
"Hai mươi bốn tuổi."
"Ngươi hai mươi bốn, còn chưa thành thân, ta ba mươi mốt tuổi, cũng còn chưa thành thân."
Hạ Tiêu nghiêm túc nói, "Ngươi cũng thấy đấy, nếu ta không thành thân, mẫu thân ta sẽ mỗi ngày lấy chuyện này làm phiền ta, ta không muốn sinh ra mâu thuẫn với bà nữa. Mà ngươi nhiều năm chưa lập gia đình nên cuộc sống ở trấn Đại Hà cũng không dễ chịu, không bằng, chúng ta cùng nhau cố gắng một chút."
Đôi mắt Trình Phóng trợn tròn.
Nàng không dám tin ngẩng đầu:
"Hạ sư phụ biết mình đang nói gì không?"
Hạ Tiêu gật đầu:
"Thế đạo gian nan, nữ tử cô độc sẽ gặp rất nhiều lời ra tiếng vào khi một thân một mình, nếu nàng làm tức phụ của Hạ gia ta, ta sẽ bảo vệ nàng cả đời không lo."
Trong lòng Trình Phóng không hiểu sao lại có chảy dòng nước ấm chảy qua, nàng mở miệng nói:
"Hạ sư phụ sống ở thôn Đại Hà hai năm hẳn là biết quá khứ của ta, lúc trước cha mẹ ta từng nói cho ta hai mối hôn sự, nhưng còn chưa thành thân vị hôn phu đã xảy ra chuyện, bởi vậy, ta có thêm thanh danh khắc phu, cũng bởi vì như vậy, Tuệ phu nhân mới thu nhận ta. Hạ sư phụ là ân nhân của thôn Đại Hà, từng dạy ta học tập võ công, ta sao có thể hại Hạ sư phụ chứ."
"Nàng khắc phu, ta mệnh cứng."
Hạ Tiêu cười cười, "Trên dưới Hạ gia cũng chỉ còn lại một mình ta còn sống vẻ vang, một nữ tử như nàng làm sao có thể khắc ta? Chỉ là, thành thân là chuyện đại sự cả đời của nữ nhân, ta cũng sẽ không bức bách nàng gả cho ta, ta chỉ đưa ra một con đường có lợi cho hai người chúng ta, nếu nàng nguyện ý, vậy ta sẽ dùng kiệu tám người khiêng cưới nàng vào cửa, nếu nàng không muốn, chuyện hôm nay coi như chưa bao giờ xảy ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận