Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1151: Chúng ta phải trở nên lớn mạnh (1)

Mấy chục bá tánh liên kết với nhau viết cáo trạng, tuy rằng Diệp Lệnh Ba phạm tội chồng chất nhưng chỉ có nhân chứng, không có bất kỳ vật chứng gì để phán xử.
"May mà trong tình thế tiến thoái lưỡng nan nhị cô đã sớm dự liệu được Tiêu phó chủ sự sẽ mang bằng chứng tới."
Trình Chiêu mở miệng nói:
"Một năm nay Diệp Lệnh Ba làm bao nhiêu chuyện ác, may mà trong nhà Tiêu phó chủ sự có tức phụ hung dữ nên vẫn chưa tham dự vào, nhưng cũng đã nhiều lần hỗ trợ che giấu nên trong tay nắm giữ một lượng lớn vật chứng, sau khi giao những bằng chứng này cho Phủ doãn đại nhân thì án này coi như chấm dứt."
Tiêu phó chủ sự này giữ lại chứng cứ vốn là để chừa cho mình một đường lui, nếu Diệp Lệnh Ba không giúp hắn thăng quan thì hắn sẽ đem chứng cứ này đến uy hiếp Diệp Lệnh Ba, vòng đi vòng lại thì những bằng chứng này vẫn phát huy được công dụng của nó.
Ở Binh bộ mỗi một vị trí đều có người đảm nhận, Diệp Lệnh Ba ngã ngựa thì vị trí Lục phẩm Chủ sự tạm thời để trống, sẽ có cấp dưới nhảy lên bổ sung vào, cơ hội thăng quan của Tiêu phó chủ sự rất lớn, bởi vì bị lợi ích mê hoặc nên Tiêu phó chủ sự không chút do dự hợp tác với Trình Chiêu.
Thẩm Chính xuy một tiếng:
"Phủ doãn đại nhân kia cũng chỉ là cỏ đầu tường, rõ ràng án kiện đã rành rành như vậy mà còn không dám xử lý Diệp Lệnh Ba, mãi đến khi tin tức Vận tần bị biếm từ trong cung truyền ra thì mới bắt Diệp Lệnh Ba vào tù và tuyên án giam giữ mười tám năm."
Trình Loan Loan sớm đã đoán được không thể chém đầu vì Diệp Lệnh Ba không trực tiếp ra tay đánh chết người, người bị hại đều là gián tiếp tử vong, cho df là ở thời hiện đại thì thẩm phán có lẽ cũng không phán tử hình... Hiện giờ Diệp gia thất thế, mười tám năm sau Diệp Lệnh Ba cũng không thể tạo ra sóng gió gì.
Triệu Tứ Đản mặt ủ mày ê nói: Chỉ là hoàng thượng hạ lệnh cấm túc nương, nương không bước ra khỏi cái sân này được thì phải làm thế nào mới tốt?"
"Tên tiểu tử ngốc nhà ngươi."
Thẩm Chính gõ trán hắn:
"Hoàng thượng lệnh cho nghĩa mẫu ở trong nhà không được ra cửa là muốn để nghĩa mẫu dưỡng thương cho tốt, chờ sau khi sứ giả A Tát Bố truyền tin tới thì hoàng thượng có rất nhiều chuyện cần nhờ nghĩa mẫu, dù sao trước khi xong việc cũng không thể giết lừa đúng không?"
Triệu Tam Ngưu lập tức bất mãn nói:
"Này, huynh nói ai là lừa hả!"
"Ta chỉ là đang ví dụ, ví dụ thôi, xem đệ gấp gáp kìa."
Thẩm Chính cứng họng:
"Tam Ngưu, vết thương trên người đệ cũng đã tạm ổn rồi, mau tới quân doanh tiếp tục công việc đi thôi."
Triệu Tam Ngưu lắc đầu:
"Không không không, đệ muốn bầu bạn với nương."
"Ta khi nào lại cần con bầu bạn."
Trình Loan Loan cười nói:
"Con cùng Trình Bính lần này coi như là tùy tiện rời khỏi quân doanh, sau khi trở về phải chủ động nhận tội chịu phạt, không thể vì nương con là Tuệ An nhân mà tự cho mình hưởng đặc quyền, cái gì nên làm cứ tiếp tục làm, không chủ động sinh sự nhưng cũng không được sợ phiền phức... " Triệu Tam Ngưu không muốn về quân doanh, lần này nương vì hắn mà bị thương nặng như vậy, hắn chỉ muốn ở lại chăm sóc nương lúc dưỡng thương.
Hắn còn muốn đấu tranh vài câu thì Trình Chiêu đã nhàn nhạt nói:
"Tam Ngưu, con đường này là do đệ chọn, làm việc nghĩa không được chùn bước, phải tiếp tục bước đi, nhị cô vì đệ mà làm rất nhiều, đệ cũng phải mau chóng trở nên mạnh mẽ để báo đáp nhị cô... Lời này ta nói cho đệ nghe cũng là nói cho chính mình nghe, chúng ta đều phải trở nên mạnh mẽ hơn, mới có thể bảo hộ người mà mình muốn bảo hộ."
Triệu Tứ Đản siết chặt nắm tay:
"Nương, chờ ba năm nữa, ba năm sau con nhất định sẽ mạnh lên."
"Các con nha..."
Trình Loan Loan bật cười:
"Đừng nói mấy chuyện này nữa, ta đói bụng."
Tề bà tử vội vàng cho nha hoàn dọn cơm, sau bữa cơm trưa vô cùng náo nhiệt thì Triệu Tam Ngưu cùng Trình Bính đã xuất phát trở về quân doanh tiếp nhận xử phạt.
Trình Chiêu cùng Thẩm Chính vội vàng lo việc của mình, toàn bộ thời gian đều ở Lãm Các, sau bảy, tám ngày bận rộn thì chi tiết đều đã được chuẩn bị tương đối, qua hai ngày nữa là có thể thuận lợi khai trương.
Ý tứ của cả hai là chờ sau khi Trình Loan Loan hết lệnh cấm túc thì mới khai trương "Chuyện này không cần thiết."
Trình Loan Loan lắc đầu:
"Chuyện của Diệp gia đã khiến cho tên tuổi của ta quá nổi danh, ta xuất hiện thì sẽ khiến cho người khác phê bình, làm che mất hào quang của Duyệt Lãm Các, chuyện này hai người các con tự mình làm là được."
Sau khi nàng nói xong thì tiếp tục nằm ở trên giường đọc sách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận