Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 949: Nhà cũ Triệu gia tổ chức hỉ sự (1)

Ngày mùa thu hoạch bận rộn, Trình Loan Loan cho công nhân bên trong công xưởng nghỉ hết.
Đời trước, lúc thập niên 90, hàng năm vào ngày mùa thu hoạch, trường học thậm chí còn cho các học sinh nghỉ, để bọn nhỏ về nhà hỗ trợ thu lúa cơ mà.
Dưới ánh mặt trời chói chang, các thôn dân đều ở trong ruộng bận rộn, từ lão nhân sáu bảy mươi tuổi cho tới hài đồng bốn năm tuổi, đều làm chút chuyện đủ khả năng.
Một năm này, Trình Loan Loan liền nhẹ nhõm hơn nhiều.
Trong nhà nàng có mười người ở, chút chuyện này không cần nàng tự mình xuống ruộng, nàng để Mã bà tử nấu nước trà giải nóng, cách mỗi một canh giờ liền đưa ra ruộng, miễn cho người làm việc bị cảm nắng ngất.
Năm sáu ngày sau, tất cả lúa trong nhà đều được thu hoạch hết, phơi khô tuốt hạt nhập kho, sau khi làm xong toàn bộ thì đã nửa tháng trôi qua.
Hạt thóc đầy kho, đây là chuyện người dân nông thôn vui mừng nhất.
Nhà cũ Triệu gia cũng muốn làm hỉ sự, là hôn sự của Triệu Đại Vượng và Vương Đại Mạch.
Hồi Tiết Đoan Ngọ, hai nhà liền định hôn, vào hạ tuần tháng bảy cũng chính là ngày mùa thu hoạch vừa làm xong, liền phải mau chóng xử lý hôn sự.
Ở nông thôn không có chú ý nhiều như vậy, cũng chính là hiện tại cuộc sống tốt hơn một chút nên mới sớm chuẩn bị không ít đồ vật cần trong hôn lễ.
Triệu lão thái thái chuẩn bị không ít sính lễ, Văn thị còn tự mình thêm một chút, đồng thời, Vương gia cũng chuẩn bị không ít đồ cưới, dùng xe bò kéo ba bốn lượt mới kéo qua hết, trong thôn xem như phần độc nhất.
Hôm thành hôn, là một ngày trời đầy mây, nóng lâu như vậy, đột nhiên mát mẻ làm lão thái thái cứ luôn miệng cảm thán đại cát đại lợi.
"Nàng dâu lão đại, hôm nay con không cần làm gì cả, con tới làm người chủ hôn."
Triệu lão đầu tử hút một hơi thuốc lá sợi nói, "Con làm chủ hôn, cuộc sống sau này của hai người bọn họ nhất định sẽ hạnh phúc êm ấm, phát triển không ngừng."
Trình Loan Loan có chút xấu hổ.
Cho dù là ở hiện đại không chú trọng cấp bậc lễ nghĩa, cũng sẽ không để một quả phụ như nàng làm chủ hôn, nhà cũ Triệu gia thật sự là không có chút tị huý nào.
Nàng quay đầu nhìn về phía các thôn dân, mọi người cũng mang dáng vẻ chuyện đương nhiên, cũng không cảm thấy không ổn chỗ nào.
Cũng có vẻ nàng có chút mê tín cứng nhắc.
Thế là đành phải đáp ứng.
Sắc trời dần dần sáng lên, trong viện càng ngày càng náo nhiệt, nhà cũ Triệu gia mời được đội ngũ khua chiêng gõ trống, làm cho bầu không khí vui mừng tăng lên thêm một tầng.
"Tân lang quan rốt cục cũng thu thập xong!"
Bà mối Triệu lôi kéo Triệu Đại Vượng từ trong nhà đi ra, "Mấy tiêu tử cùng đi kết thân mặc y phục xong chưa, mau tới đi!"
Triệu Đại Vượng mặc một thân y phục tân lang màu đỏ chót, trên mặt hẳn là đã được xử lý một phen, trở nên trắng tinh, có mấy phần tuấn tú.
Cùng đi kết thân chính là huynh đệ trong nhà, Triệu Nhị Vượng, Triệu Tam Ngưu, Triệu Tứ Đản, lại thêm Triệu Thiết Trụ trong tộc, bốn người, có đôi có cặp, số lượng mang ý may mắn.
Sau khi người đến đông đủ rồi liền xuất phát, hai nhà cách cũng không xa, đi bộ qua là được.
Đội ngũ đón dâu đi ở phía trước, phía sau là đội ngũ khua chiêng gõ trống, đi đằng sau nữa là các thôn dân, còn có vô số hài tử ham vui.
Lần trước Triệu Nhị Cẩu thành thân là đại hộ nhân gia kết thân, mà lần này là người trong thôn nhà mình tổ chức hỉ sự, cả hai hoàn toàn không giống, các thôn dân càng có cảm giác hòa nhập hơn.
Trình Loan Loan ngồi ở trong sân, nghe thanh âm náo nhiệt dần dần đi xa, chính nàng cũng không chịu ngồi yên, về phía sau hỗ trợ.
Văn thị là nương của Triệu Đại Vượng, hôm nay liền không để nàng làm trù nương, mà là mời người biết làm cơm tập thể trong thôn tới cầm muôi, Văn thị cùng Tôn thị đều ở bên cạnh hỗ trợ.
Nhà cũ Triệu gia chuẩn bị đồ ăn cũng rất phong phú, mặc dù chỉ có sáu món ăn nhưng có cá có thịt, phối hợp rất tốt, nếu yến hội nhà Trình Loan Loan tính thứ nhất, như vậy, nhà cũ Triệu gia liền xem như thứ hai.
"Đại tẩu, sao tẩu lại tới đây, nơi này khói lớn, tẩu đi ra bên ngoài ngồi. đi" Văn thị tới cướp công việc trong tay Trình Loan Loan, "Hôm nay tẩu là người chủ hôn, không thể làm bẩn y phục."
Bạn cần đăng nhập để bình luận