Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 806: Mạnh di nương xảy ra chuyện (2)

Tào phu nhân đang ngồi ở trong sảnh chính uống trà, thần sắc hài lòng phân phó nha hoàn tâm phúc sau lưng:
"Hài tử hơn tám tháng sinh ra cũng có thể sống, trên tay của ta cũng không thể dính mạng người... Như vậy đi, lột sạch Mạnh thị, tìm một gã nam nhân đến phòng chứa củi, củi khô lửa bốc, hài tử kia tự nhiên sẽ sẩy mất..."
"Phu nhân cao minh, kể từ đó lão gia cũng sẽ chán ghét mà vứt bỏ Mạnh di nương, một mũi tên trúng hai đích."
Nha hoàn cung kính lĩnh mệnh, "Nô tỳ đi làm ngay."
"Không xong rồi, phu nhân, không xong rồi!"
Gã sai vặt canh cổng vội vàng chạy vào, "Bên ngoài Huyện lệnh đại nhân đến, nói muốn tới Tào phủ bắt người, phu nhân mau đi ra xem một chút đi!"
Tào phu nhân nhíu mày một cái:
"Phó đại nhân tới? Bắt người? Bắt ai?"
Nàng ta buông chén trà xuống, vội vàng đi ra ngoài.
Vốn dĩ chuyện này không tới phiên nàng ta ra mặt, nhưng mà Tào Đức Phúc bị nàng ta cố ý sắp xếp người chuốc say, hiện tại người chủ sự Tào phủ chỉ có một mình nàng ta.
Tào phu nhân đi đến bên ngoài mới phát hiện người tới không phải là Phó Huyện lệnh huyện Hà Khẩu, mà là Thẩm huyện lệnh huyện Bình An sát vách, nàng ta phúc thân hành lễ:
"Không biết Thẩm đại nhân ban đêm đến thăm Tào gia có chuyện gì quan trọng?"
Viên sư gia đi lên trước, giở lệnh bắt người ra:
"Tào phủ Mạnh thị ba ngày trước ở huyện Bình An phóng ngựa đả thương người, khổ chủ hôm nay báo quan, chuyên tới để đuổi bắt phạm nhân, mời nhanh chóng giao Mạnh thị ra!"
Tào phu nhân sững sờ:
"Mạnh thị? Mạnh di nương? Nàng ta ngày ngày ở nhà dưỡng thai, chưa từng đến huyện Bình An, chuyện này có phải có hiểu lầm gì hay không!"
"Có hiểu lầm hay không cứ đi quan phủ thẩm vấn một phen liền biết."
Thẩm huyện lệnh lạnh nhạt mở miệng, "Tào phu nhân đây là muốn bao che cho Mạnh thị à, nếu như thế, vậy bản quan chỉ có thể để cho người vào phủ lục soát!"
Tào phu nhân âm thầm níu chặt khăn.
Người của quan phủ sớm không tới muộn không tới, hết lần này tới lần khác vào thời điểm nàng ta chuẩn bị động thủ lại đến, đây không phải cố ý phá hỏng chuyện tốt của nàng ta à?
Nàng ta đợi nửa năm mới rốt cục chờ được một cơ hội tốt như thế, tuyệt đối không thể bỏ lỡ!
"Thẩm đại nhân có chỗ không biết."
Trên mặt Tào phu nhân chứa đầy ý cười, "Mạnh thị đang mang thai gần chín tháng, sắp lâm bồn, sắc trời chạng vạng đã đi nghỉ ngơi, không bằng như vậy đi, dân phụ sẽ để cho người ngày mai đưa nàng ta đến huyện Bình An đầu thú, tuyệt đối sẽ không chậm trễ quan phủ tra án."
"A!"
Thẩm huyện lệnh lạnh lùng cười, "Mặc dù đây là địa phận của huyện Hà Khẩu nhưng khổ chủ chính là người huyện Bình An, bản quan có quyền đuổi bắt phạm nhân huyện Hà Khẩu! Tào phu nhân xem thường vương pháp, ngăn cản quan phủ phá án, có biết tội thế nào không?"
Viên sư gia quát lớn:
"Tào phu nhân, ngươi có biết tội của ngươi không!"
Tào phu nhân bị quát, hai chân run lên, dù có can đảm cũng phải run lên một cái.
Nàng ta hít sâu một hơi, thỏa hiệp:
"Đại nhân bớt giận, dân phụ hiện tại sẽ sai người mang Mạnh thị ra."
Mạnh thị bị thương nhẹ, lại nhốt ở trong nhà giam một hai ngày, nói không chừng cái mạng nhỏ cũng bị giày vò không còn, như vậy, nàng ta hoàn toàn thoát được tội, Tào Đức Phúc cũng không trách tội nàng ta được.
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Tào phu hoàn toàn bình tĩnh.
Chỉ chốc lát sau, Mạnh di nương liền bị mang ra ngoài, trên trán nàng sưng lên một cục đỏ chót, cả người hôn mê, không còn sức sống.
"Nàng sắp lâm bồn cũng không an phận, nhất định phải đi ra ngoài, kết quả ngã xuống bậc thang."
Tào phu nhân thuận miệng bịa chuyện, "Dân phụ đã mời đại phu nhìn qua, không có gì đáng ngại..."
Sắc mặt của Thẩm huyện lệnh hơi trầm xuống:
"Mang phạm nhân đi!"
Bốn gã quan sai khiêng Mạnh di nương đặt ở trên xe ngựa.
Xe chầm chậm đi xa.
Tào phu nhân cười lạnh một tiếng:
"Chuyện này trước tiên giấu giếm lão gia, phân phó, ai cũng không cho phép lắm miệng, nếu không phạt ba mươi trượng..."
Trước hết để cho Mạnh thị ở trong nhà lao chịu đau khổ mấy ngày lại nói, rồi mua mấy người, sắp xếp một số chuyện ngoài ý muốn bên trong nhà lao thì tất cả sẽ nước chảy thành sông...
Bạn cần đăng nhập để bình luận