Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1416: Đi tới thăm hỏi Tam Ngưu (2)

Tiểu binh đưa nàng tới doanh trướng bên phía Tây quân doanh, nơi đây ở bên ngoài rìa, hoàn toàn không có cách nào tiếp xúc đến khu vực trung tâm của quân doanh.
"Làm phiền Tuệ Thục Nhân đợi một lát, ta liền đi gọi Tam Ngưu ca qua đây."
Tiểu binh quay lại liền đi gọi người.
Trình Loan Loan đợi một lúc, cửa doanh trướng liền truyền đến tiếng bước chân nhốn nháo, sau đó, màn che bị kéo lên, người đầu tiên xông tới là một người quen.
Trương Kim Bảo vẻ mặt tràn đầy hưng phấn:
"Thẩm tử, thực sự là người đã đến!"
Trên mặt Trình Loan Loan cũng mang theo nụ cười:
"Hai năm không gặp, sao cháu đã cao lớn như vậy rồi, ta sắp không với tới đỉnh đầu của cháu rồi."
Trước đây lần đầu tiên đến quân doanh, Trương Kim Bảo là tiểu binh phụ trách canh gác cửa, hiện tại chắc là đã vào nội doanh, mỗi ngày có thể tham gia huấn luyện.
Nàng đối với hài tử này cũng khá có hảo cảm, lúc đầu nếu không phải là Trương Kim Bảo đi báo tin cho nàng, Tam Ngưu nói không chừng đã... Nàng mở miệng nói, "Ta có mang một vài đồ ngon qua đây, Kim Bảo cháu mau chóng chuyển đồ xuống, để mọi người phân chia."
Trương Kim Bảo gãi gãi sau gáy:
"Trên người cháu mặc vẫn là y phục thẩm tử quyên tặng cho quân doanh hai năm trước, chăn bông trên giường cháu cũng là của thẩm tử quyên tặng, cháu nhận được nhiều đồ của thẩm tử như vậy, nào còn có mặt mũi đòi đồ ăn, thẩm tử giữ lại cho Tam Ngưu ăn đi."
Sau lưng hắn còn có rất nhiều tiểu binh đi theo xem náo nhiệt, nhao nhao hùa theo.
"Đúng vậy đúng vậy, chúng ta không thể nhận thêm đồ của Tuệ Thục Nhân nữa."
"Trước đây mùa đông lạnh đến muốn chết, từ khi có áo bông chăn bông, cuối cùng cũng ấm áp rồi, Tuệ Thục Nhân đã cứu mạng những người lao khổ chúng ta."
"Tuệ Thục Nhân không dễ dàng đến quân doanh chúng ta một chuyến, chúng ta có phải là nên đối đãi tốt một chút với Tuệ Thục Nhân không?"
"Đúng đúng đúng, ta còn nhớ khi những vật dụng Tuệ Thục Nhân quyên tặng được đưa đến quân doanh, Dương lão đầu của phòng bếp đã nói muốn mời Tuệ Thục Nhân ăn chân giò heo đó."
"Ta nhanh chóng đi nói một tiếng với Dương lão đầu, Tuệ Thục Nhân đến rồi, mau làm chân giò heo."
"Ta đi xin phép tướng quân..."
Các tiểu binh chia nhau ra bận rộn đi làm, căn bản không cho Trình Loan Loan cơ hội từ chối.
Nhưng nàng cũng có thể hiểu được.
Chức trách trú quân kinh thành là bảo vệ hoàng thành, lại không cần phải đi đến tiền tuyến đánh trận, quân nhu của triều đình cũng là ưu tiên cung cấp cho tiền tuyến, cuối cùng lại làm khổ những tiểu binh tầng lớp thấp này, đều là những hài tử nhà khó khăn, đưa đến quân doanh chỉ là vì mưu cầu một con đường sống, nào có dư tiền cho hài tử mua y phục chống giá lạnh, những hài tử mười mấy tuổi như bọn họ năm nào cũng là dựa vào một thân một mình chống lại cái giá rét của mùa đông, mặc dù không đến mức cóng chết nhưng cũng phải chịu không ít khổ.
Kinh thành một năm có ít nhất ba bốn tháng cực lạnh, những đồ cần thiết trong quân doanh mà Trình Loan Loan quyên tặng kia chắc chắn là đã cứu bọn họ ra khỏi giá rét khổ cực.
Lòng biết ơn trong ánh mắt của bọn họ đều là xuất phát từ nội tâm, không có một chút giả dối nào.
Nhưng Trình Loan Loan cũng sợ mang đến phiền phức cho những tiểu binh bọn họ, vội nói:
"Kim Bảo, ta đến thăm Tam Ngưu rồi đi, bảo mọi người đừng phiền nữa."
"Không có gì, thẩm tử."
Trương Kim Bảo cười hi hi nói, "Cha nương của những người khác đã đến rồi, có khi cũng sẽ ở lại quân doanh ăn một bữa, bẩm báo một tiếng với tướng quân là được, tướng quân sẽ không để trong lòng."
Trình Loan Loan hỏi thăm:
"Vị tướng quân nào?"
Trong doanh địa này chỉ cần là quan ngũ phẩm trở lên, đều có thể gọi là tướng quân, tướng quân to nhỏ cũng nhiều hơn hai ba mươi người.
"Đương nhiên là Chiêu Dũng tướng quân."
Trương Kim Bảo hồi đáp, "Chiêu Dũng tướng quân là sư phụ của Tam Ngưu, nếu biết Tuệ Thục Nhân tới, nhất định sẽ sai phòng bếp dùng những món ăn tiêu chuẩn cao nhất để chiêu đãi Tuệ Thục Nhân..."
Trong ánh mắt của Trình Loan Loan dần hiện ra ý cười.
Chiêu Dũng tướng quân từng là phong hào của Hạ Tiêu, sau khi hắn rửa sạch oan khuất liền quan phục nguyên chức, vẫn luôn ở trong quân doanh.
Đúng lúc, nàng có vài chuyện muốn nói với Hạ Tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận