Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 998: Trình lão thái thái tới cửa vay tiền (2)

Thôn Trình gia cách thôn Đại Hà không xa nên bọn họ đương nhiên đã sớm biết Trình Loan Loan thành Lục phẩm An nhân, cũng biết nàng được hoàng đế thưởng cho một tòa phủ đệ, rõ ràng là họ hàng thân thích nhưng mâu thuẫn chồng chất, Trình gia vẫn chưa phái người tới chúc mừng, đây vẫn là lần đầu tiên Trình lão thái thái tới tòa nhà này.
Vốn dĩ sau khi biết được tôn nhi nhà mình đậu cử nhân, bà ta cũng có chút kiêu căng ngạo mạn, nhưng sau khi vào một tòa viện lớn như thế này thì tâm thế khinh thường kia cũng bị đè xuống.
"Trình tộc trưởng, Trình lão thái thái, hai vị ngồi đi."
Trình Loan Loan cười nhạt mở miệng, một tiếng Trình lão thái thái đã nhắc nhở người Trình gia rằng nàng cùng Trình gia đã không còn quan hệ gì.
Trình lão thái thái cũng không có phát tác, nói thẳng vào vấn đề chính:
"Chuyện Chiêu nhi lần này thi hương đoạt Giải nguyên hẳn là ngươi đã biết đi?"
Thấy nàng gật đầu, lão thái thái tiếp tục nói, "Sau khi thành cử nhân thì có thể ra làm quan, đường đi nước bước về sau đều phải dựa vào chính mình. Trình gia ta nghèo, cũng không có dư bạc, ngươi là thân cô cô của Chiêu nhi, ta nghĩ bạc lót đường này ngươi có thể hỗ trợ một ít hay không."
Trình Loan Loan cầm lấy chung trà, uống một ngụm.
Nàng quả nhiên là nghĩ nhiều, thế mà lại cho rằng lão thái thái mời nàng đến thôn Trình gia uống rượu.
Trình tộc trưởng hùa theo nói:
"Sau khi thi đậu cử nhân thì ít ngày nữa sẽ phải khởi hành đến kinh thành chuẩn bị thi hội, nghe nói đề thi hội đều dựa vào sở thích của quan giám khảo, nếu có thể biết trước phương hướng của đề mục thì chuyện Chiêu nhi trở thành tiến sĩ không phải là chuyện ván đã đóng thuyền sau, sau khi trở thành tiến sĩ thì có thể ở lại kinh thành làm quan, đây chính là chuyện làm rạng rỡ tổ tông, nhị cô của Chiêu nhi hẳn sẽ không ngồi yên mặc kệ chứ?"
"Loan Loan a, ta biết là trước kia ta có lỗi với ngươi."
Trình lão thái thái hạ thấp người:
"Nhưng hiện tại là thời điểm mấu chốt của Chiêu nhi, không thể nào qua loa được, lần này ngươi giúp Chiêu nhi thì chính là đại ân nhân của Trình gia, về sau Chiêu nhi sẽ báo đáp cô cô ngươi."
Trình Loan Loan lúc này mới mở miệng:
"Là Chiêu Nhi viết thư về nhà nói cần bạc sao?"
"Đương nhiên không phải."
Trình lão thái thái lắc đầu:
"Vô luận là xảy ra chuyện gì thì hài tử này sẽ không kêu khổ với người nhà, những việc này là chúng ta đã sớm hỏi thăm rõ ràng, đều là chuyện mà cử nhân phải chuẩn bị, nếu chuẩn bị không tốt thì cả đời chỉ có thể làm cử nhân, đến cả làm quan cũng không thể đảm đương được."
Trình tộc trưởng dừng một chút rồi mở miệng:
"Hai trăm lượng bạc là được, ta nghĩ nhị cô Chiêu nhi hẳn là có thể bỏ ra chứ?"
Trình Loan Loan không mềm không cứng nói:
"Tộc trưởng cũng đừng dùng đạo đức ràng buộc ta, chẳng lẽ ta có hai trăm lượng bạc thì phải lấy ra sao? Ta nói lại lần nữa, ta cùng Trình gia đã không còn bất cứ quan hệ nào, muốn bạc thì cũng được thôi, viết giấy nợ đi, sao nào?"
Trình lão thái thái cùng Trình tộc trưởng đều ngây người.
Hiện giờ Chiêu nhi đã thành cử nhân, chỉ kém một bước nữa là tiền độ rộng mở, lúc này Trình Loan Loan không phải nên hai tay dâng bạc lên sao, thế nào mà còn yêu cầu viết giấy nợ?
"Nếu viết giấy nợ thì ta đây muốn năm trăm lượng."
Trình lão thái thái cắn răng:
"Năm trăm lượng bạc ngươi có bỏ ra không?"
Trình Loan Loan cho người phía sau một ánh mắt, Tề bà tử lập tức đi chuẩn bị giấy nợ cùng bạc.
Năm trăm lượng ngân phiếu đã được mang ra, còn có một tờ giấy nợ, cùng với một khối mực đóng dấu.
Nàng vốn dĩ đang tính đưa bạc cho Trình Chiêu vào kinh đi thi, ở kinh thành chi tiêu tất nhiên là tốn kém hơn nhiều, tuy nhiên, nếu Trình lão thái thái đã dùng đạo đức trói buộc để lấy bạc từ chỗ nàng thì cớ gì nàng lại không cho mượn, cảm giác thiếu nợ nhiều như vậy không thú vị chút nào đâu.
Nhìn năm trăm lượng ngân phiếu, Trình lão thái thái không chút do dự ấn dấu tay.
Có giấy nợ này thì Chiêu nhi nhất định sẽ thấy rõ bộ mặt của nhị cô này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận