Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1346: Những ngày thảnh thơi của Lưu Khôi (2)

Đại Nha lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm:
"Đa tạ nhị di."
"Cảm tạ cái gì, chúng ta là người một nhà."
Trình Loan Loan đứng lên:
"Ta không ở đây làm chậm trễ công việc của các con nữa, ta về trước đây."
Tới đêm thì người mà Trình Giáp an bài đã mang về tin tức của Lưu Khôi trong hai tháng nay.
Lưu Khôi lập công được giảm án, còn được ban thưởng rất nhiều, theo như hắn ta khoe khoang với người trong thôn thì huyện lệnh huyện Bạch Vân thưởng cho hắn ta một trăm lượng bạc, sở dĩ hai tháng này hắn ta không rảnh tới tìm Trình Viên Viên gây phiền phức là vì hắn ta đang mải mê đánh bạc, không biết do vận khí của hắn ta quá tốt hay sao mà từ một trăm lượng bạc ban đầu đã thắng được hơn ngàn lượng bạc, còn cưới thêm một bà nương, ngày tháng trôi qua vô cùng tiêu dao tự tại.
"Xem ra trước khi dùng hết một ngàn lượng kia thì hắn ta sẽ không tới trấn Đại Hà."
Trình Loan Loan lạnh lùng cười cười:
"Tề bà tử, ngươi chuẩn bị một phần hậu lễ, cho người đưa đến chỗ phu nhân huyện lệnh huyện Bạch Vân."
Tề bà tử đây không phải là tặng lễ mà là nhắc nhở cho nên cũng không chuẩn bị lễ vật quý trọng gì, chỉ lấy một bộ sản phẩm dưỡng da cho vào.
Sáng ngày hôm sau thì Bạch phu nhân đã ngồi xe ngựa đến bái phỏng Trình Loan Loan, trên mặt đều là vẻ thấp thỏm lo âu.
"Gặp qua Tuệ Cung nhân, xin Cung nhân thứ tội."
Nàng ta kinh sợ thỉnh an Trình Loan Loan xong thì cũng không dám ngồi xuống, cúi đầu nói:
"Lúc tháng giêng sau khi Lưu Khôi lập công thì lão gia nhà ta cho hắn giảm án nửa năm, điều này đã được viết trong luật, lão gia làm như vậy cũng không có gì vấn đề. Chỉ là qua mấy ngày thì Đô ti đại nhân trên tỉnh thành đã tự mình đến đây, giảm án tám năm cho Lưu Khôi, cũng ban thưởng một trăm lượng bạc..."
Trình Loan Loan nhíu mày.
Đô ti đại nhân là một võ quan Tứ phẩm đóng quân ở tỉnh Vân, một võ quan thế mà lại tự mình đến trấn Bạch Vân vì một phạm nhân?
Chuyện này càng nghe càng thái quá?
"Tuệ Cung nhân có điều không biết, đám phạm nhân mưu đồ tạo phản kia là tử địch của Đô ti đại nhân, mẫu thân của Đô ti đại nhân là chết trên tay mấy người này, Đô ti đại nhân hận đám phạm nhân này đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì luật pháp nên không có cách nào ra tay nên đã cho chúng sung quân đến huyện Bạch Vân xa xôi, mắt không thấy tâm không phiền, ai nghĩ tới đám người này lại muốn mưu phản trốn đi.
"Nếu không phải Lưu Khôi phát hiện rồi đi trình báo thì vào ngày bảy tháng giêng đám người đó đã trốn đi được, sau khi bọn chúng trốn thoát thì chuyện đầu tiên là sẽ tiêu diệt cả nhà Đô ti đại nhân. Vì vậy mà Đô ti đại nhân mới tới huyện Bạch Vân giảm án cho Lưu Khôi, cũng ban thưởng vô cùng hậu hĩnh... Chuyện này quả thật không phải do lão gia nhà chúng ta, xin Tuệ Cung nhân đừng trách tội."
"Bất quá chuyện lão gia nhà ta không thông báo kịp thời cho Tuệ Cung nhân là do hắn sai, xin Tuệ Cung nhân trách phạt..."
Trình Loan Loan không hề nghi ngờ lời của Bạch phu nhân, bởi vì đây là chuyện lớn nên chỉ cần đến huyện Bạch Vân hỏi thăm một chút là biết.
Cho nên chỉ đơn giản là Lưu Khôi gặp may, là nàng suy nghĩ nhiều sao?
Sau khi tiễn Bạch phu nhân đi thì Trình Loan Loan vẫn để cho người theo dõi Lưu Khôi trở về, để cho bọn họ tiếp tục thay ca quan sát hắn ta.
Nàng không thích để lại cho mình bất kỳ tai họa ngầm nào, bất kể một khả năng nào có thể gây họa thì đều phải bóp chết từ trong trứng nước.
Chẳng qua một tháng sau đó Lưu Khôi vẫn tiếp tục tự do tự tại ở sòng bạc, không có ý muốn tới trấn Đại Hà nên Trình Loan Loan cũng từ từ bỏ xuống chuyện này.
Nhưng nàng không ngờ tới bởi vì nàng để Trình Giáp phái người theo dõi Lưu gia, dẫn tới Trình Giáp và Đại Nha có nhiều cơ hội tiếp xúc, Đại Nha thường xuyên tìm Trình Giáp hỏi thăm tin tức của cha mình, hai người trước lạ sau quen thế mà lại nổi lên tâm tư kia.
Lúc Trình Giáp quỳ gối trước mặt Trình Loan Loan, nàng còn có chút ngạc nhiên:
"Ngươi nói, ngươi muốn cưới ai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận