Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1350: Ta là cha ruột của ngươi (2)

Trình Giáp điềm tĩnh mở miệng:
"Đại Nha xem như là khuê nữ của ngươi, trên người chảy dòng máu của ngươi, để nàng ra tay quả thật không thích hợp, nhưng ta và ngươi lại không có quan hệ gì cả...."
Hắn vừa nói dứt lời liền tung ra một cú đấm rất mạnh.
Hắn là một người học võ, đương nhiên sức lực mạnh hơn Đại Nha rất nhiều. Một đấm này làm cho mũi Lưu Khôi thoáng chốc chảy ra hai hàng máu.
Như vậy còn chưa đủ, hắn xách Lưu Khôi dậy, đấm một đấm vào cằm, sau đó trái một đấm, phải một đấm nữa....
Lưu Khôi bị đánh đến mức đầu váng mắt hoa, vội vàng cầu xin tha thứ:
"Đừng ra tay, ta đi, ta đi còn không được sao...."
Trình Giáp cười lạnh, xách cổ áo sau của hắn ta lên, quẳng ra ngoài viện.
Một tiếng "bộp" vang lên, ngoài viện vang lên âm thanh Lưu Khôi rơi xuống đất và cả tiếng kêu thảm thiết thê lương của hắn ta.
Lúc này Trình Giáp mới lấy khăn voan đỏ ở bên cạnh đến, một lần nữa trùm lên đầu cho Đại Nha, giọng nói trở nên dịu dàng:
"Sau này nàng cứ dặn dò một tiếng là được, loại chuyện này cứ để nam nhân ra tay thì tốt hơn."
Dưới lớp khăn voan đỏ, Đại Nha đỏ mặt, khẽ ừ một tiếng.
Nghi thức bái đường tiếp tục.
Sắc mặt Trình Loan Loan hơi lạnh lùng.
Từ trước tới nay, trải qua thời gian dài như vậy nhưng Lưu Khôi chưa từng đến trấn Đại Hà, hôm nay lại tùy tiện đến đây khiến nàng cứ có cảm giác kỳ lạ.
Trong lòng nàng vẫn luôn cảm thấy bất an, lại lần nữa căn dặn người theo dõi sát sao Lưu Khôi, còn dặn cho dù có bất kỳ việc gì xảy ra cũng nhất quyết không cho phép Lưu Khôi vào thôn.
Không có Lưu Khôi quấy rối, hôn lễ kết thúc mỹ mãn.
Sau khi thành hôn, Trình Giáp sẽ không ở lại trong viện Trình Loan Loan nữa, nhưng hắn vẫn là thủ lĩnh hộ vệ trong viện nàng. Hơn nữa nếu bên Trình Loan Loan có việc gì cũng đều giao cho hắn đi làm, không có gì khác biệt lắm so với trước kia.
Bây giờ đã là cuối tháng năm, thời tiết vừa trở nên ấm áp thì công việc lại trở nên bận rộn hơn.
Vào độ tháng năm tháng sáu, tôm càng cũng đã lớn, tuy rằng không quá lớn nhưng vẫn có thể dọn lên bàn ăn. Thương nhân Dương Châu, Thanh Châu bắt đầu đến mua tôm càng.
Trên bến thuyền trấn Đại Hà, đủ các loại thương thuyền xa hoa đều đang neo đậu, từ xa nhìn lại cờ xí phấp phới, có vẻ cực kỳ náo nhiệt long trọng.
Số lượng tôm càng được nuôi năm nay nhiều hơn mấy lần so với năm trước, toàn bộ sản lượng ước chừng có thể đạt tới ba mươi nghìn đến bốn mươi nghìn cân.
Hà lão của thương hội Dương Châu rất vui mừng:
"Năm trước sau khi tôm càng được tung ra thị trường liền bùng nổ chỉ sau một đêm ở Dương Châu, thu hút rất nhiều thương nhân Dương Châu tự động gia nhập thương hội, tất cả mọi người đều chờ đợi sự bùng nổ của năm nay. Tôm càng đầu hạ này tươi mới ngon miệng, nhất định có thể tạo nên cơn sốt một lần nữa. Ta dự tính mua luôn một lần mười nghìn cân, không biết bên chỗ Tuệ Cung nhân có thể sắp xếp được không?"
Xa chưởng quỹ ở Thanh Châu cũng nói:
"Mặc dù món tôm chưng tỏi băm không gây sốt bằng món có hương vị nồng như tôm chiên giòn nhưng cũng gây chấn động không nhỏ ở Thanh Châu. Có điều người giàu có ở Thanh Châu không nhiều bằng Dương Châu, lần thứ nhất nhập hai nghìn cân vậy, mong Tuệ Cung nhân sắp xếp cho."
Trình Loan Loan cười nói:
"Tôm càng này đều được đánh bắt ngay tức thì, tỷ lệ sống sót sẽ càng cao hơn. Ngày mai khi mặt trời mọc ta nhất định sẽ chuẩn bị thỏa đáng cho hai vị, thế nào?"
Hai người đương nhiên đồng ý, đúng lúc cũng có thể nhìn xem trấn Đại Hà có cơ hội kinh doanh nào khác không.
Trình Loan Loan viết hóa đơn xuất hàng rồi lại bảo Ngô Tiểu Chùy sắp xếp người đi đánh bắt tôm càng.
Nhóm thôn dân ở Lý Gia Câu đã chuẩn bị hơn nửa năm, đến bây giờ vẫn chưa kiếm được một văn tiền nào cả, đương nhiên Trình Loan Loan sẽ ưu tiên thu mua tôm do bọn họ nuôi.
Vẫn giống như năm trước, giá thu mua tôm càng là tám trăm văn, chỗ nàng trích lại một phần lợi nhuận. Nói cách khác người ở Lý Gia Câu cứ bán được một cân tôm càng thì lại có thể lấy được hơn bảy trăm văn, tiền lời đạt đến hơn năm trăm văn tiền. Đối với những người cả đời trồng trọt kiếm sống thì khoản tiền này thật sự là một con số cực kỳ lớn.
Người ở Lý Gia Câu đắm chìm trong vui sướng cực độ.
Tháng sáu khi thời tiết nóng lên, cà chua cũng dần chuyển sang màu đỏ, chỉ cần là thôn xóm gieo trồng cà chua thì đều có thêm một khoản thu nhập lớn.
Về phần khoai tây, thời điểm chín muồi để thu hoạch hơi chậm hơn, còn phải chờ một thời gian nữa nhưng nhóm thôn dân biết, chỉ cần là giống cây do Tuệ Cung nhân bảo bọn họ gieo trồng thì nhất định có thể bán được giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận