Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1326: Tần Vương cưỡng ép vào ở (2)

Trình Loan Loan nhìn về phía Tào Oánh Oánh đang mang thai:
"Con đang mang thai thì đừng đi theo phân phát lễ năm nữa, tiết trời lạnh, cứ ở trong phòng đi."
Tào Oánh Oánh gật đầu:
"Con ở nhà trông hài tử là được... Ai, Tiểu Trăn Trăn tại sao có thể ngủ ngon như vậy, dáng vẻ khi ngủ thật đáng yêu, nếu con cũng sinh được một khuê nữ thì tốt rồi."
Khuê nữ ngoan ngoãn gần gũi, nhi tử quá nghịch ngợm, nhà nàng từ lúc sáng sớm đến tối muộn đều ồn ào không ngớt, nàng hoàn toàn không ứng phó nổi.
Người một nhà đang nói chuyện phiếm với nhau thì Yên Hồng đột nhiên vội vàng đi tới:
"Cung Nhân, Tần Vương tới rồi."
Trình Loan Loan hơi nhíu mày.
Hôm nay là ngày diễn ra lễ xây thành kênh đào, có rất nhiều đại nhân đến tham gia, Tần Vương này đến chỗ nàng làm gì?
Nhưng thân phận của Tần Vương khiến nàng không cách nào bỏ mặc không để ý.
Nàng chỉ đành đưa tiểu tôn nữ vào trong lòng nha hoàn hầu hạ rồi đứng dậy đi về phía sảnh tiếp khách.
Cửa sảnh tiếp khách kia vừa đúng lúc trồng hai cây mai, Tần Vương đứng bên cạnh cây mai, đưa tay ra ngắt xuống một đóa hoa mai chơi.
"Tham kiến Tần Vương."
Nghe thấy tiếng nói, Tần Vương từ từ quay đầu lại.
Trên mặt hắn lộ ra ý cười:
"Ta và Tuệ Cung Nhân cũng xem như là người quen cũ, sau này gặp mặt không cần phải giữ lễ tiết nữa."
Trình Loan Loan không nói gì.
Ai là người quen cũ với ngươi, đừng có tự nhận quen biết được không?
Nàng gượng cười hai tiếng, "Không biết Tần Vương đến có việc gì, là có chuyện quan trọng gì sao?"
Lời này ẩn chứa hàm ý là, nếu không có chuyện gì quan trọng, sau này không cần tìm đến nữa.
"Đúng là thực sự có chút chuyện quan trọng."
Tần Vương chậm rãi mở miệng, "Vừa rồi Lý chính của trấn Đại Hà đã dẫn ta đến khách điếm lớn nhất, gian phòng thượng đẳng hoa lệ nhất đó có chút sơ sài, không xứng với thân phận của bổn vương, nhìn chung cả trấn Đại Hà chỉ có nơi này của Tuệ Cung Nhân quy tắc một chút, những ngày này bổn vương ở trấn Đại Hà sẽ ở lại chỗ của Tuệ Cung Nhân."
Trình Loan Loan kinh ngạc giương mắt:
"Ở tại đây?"
Tần Vương liếc mắt nhìn nàng:
"Sao vậy, Tuệ Cung Nhân hình như không quá hoan nghênh bổn vương?"
"Không có, sao có thể?"
Trình Loan Loan lộ ra nụ cười giả tạo, "Nếu Tần Vương đã không chê trạch viện chật chội, vậy thần phụ đây liền sắp xếp người đi thu dọn một viện, a đúng rồi, không biết Tần Vương ở trấn Đại Hà trong thời gian bao lâu?"
"Cái này phải xem tâm trạng của bổn vương."
Tần Vương phe phẩy chiếc quạt, tiếp tục ngắt hoa mai, cành hoa mai đó đều sắp bị hái sạch rồi.
Trình Loan Loan nhéo nhéo ngón tay, uốn gối hành lễ lui xuống, nhanh chóng sai người thu dọn trạch viện lớn nhất đệ nhất tiến kia.
Nơi này vốn là nơi làm việc của nàng, ánh sáng sáng tỏ, bốn bề yên tĩnh, bình thường không có việc gì nàng đều ở lại đây, bây giờ lại phải nhường viện này.
Nhưng nàng đoán, Tần Vương này tính tình bất định, muốn đến trấn Đại Hà cũng ở lại không nổi mấy ngày.
Hơn nữa, trước mắt sắp qua năm mới rồi, cũng không thể cuối năm vẫn còn ở lại đây được.
Trong nhà kho của Trình Loan Loan có không ít đồ tốt được Hoàng thượng Hoàng hậu ban thưởng, ngày thường cũng dùng không hết những đồ vật xa xỉ này, lần này đều bày ra, sau khi đặt lên các loại vật trang trí đẹp đẽ tinh xảo, vẻ đẹp của viện lập tức nổi bật lên.
Sau khi hoàn tất chuẩn bị tất cả mọi thứ, Trình Loan Loan sai Trình Giáp đi mời Tần Vương qua đây.
Vào ở tại nơi này ngoài Tần Vương ra, còn có hai thân tín bên cạnh mà hắn dẫn theo, ba người ở trong một đại viện, thoải mái dư xài.
"Không tồi, vô cùng tốt."
Tần Vương vô cùng hài lòng, "San hô này hình như là lễ vật tình yêu của Hoàng tẩu, không ngờ rằng lại ban cho Tuệ Cung Nhân... Ấy, bình phong này là đồ tốt trong kho riêng tư của Hoàng huynh, lúc đầu ta mặt dày tìm Hoàng huynh đòi hỏi, Hoàng huynh còn không nỡ cho, vẫn là thể diện của Tuệ An Nhân lớn hơn một chút..."
Nơi này rất nhiều vật trang trí hắn đều từng thấy qua, có cảm giác quen thuộc nên càng hài lòng.
Hắn là hài lòng rồi nhưng có người lại không hài lòng.
Ở lối vào viện, Triệu Tứ Đản thăm dò nhìn quanh, hầm hừ tức giận siết chặt nắm đấm.
Mấy tháng trước khi ở Hồ Châu, nghe nói Tần Vương tặng cho nương hắn một bộ trang sức cực kỳ đắt giá, hắn đã không còn là tiểu hài tử cái gì cũng không hiểu nữa, tặng trang sức biểu thị ý nghĩa gì, trong lòng hắn rất rõ.
Tuyệt đối không thể để loại người này tiếp cận nương được!
Tròng mắt Triệu Tứ Đản đảo vòng quanh, đột nhiên nảy ra một chủ ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận