Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1464: Thần phụ nguyện lấy cái chết chứng minh ý chí (2)

Trời ngày càng lạnh, cung đình to lớn còn lạnh hơn, nhưng sau khi vào phạm vi của ngự thư phòng đã dần ấm áp lên, đợi sau khi đi vào, hơi ấm ập tới mặt, áo choàng bên ngoài cũng có thể cởi xuống rồi.
"Thần phụ diện kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
Bởi vì cách hai năm mới diện thánh lần nữa, Trình Loan Loan quỳ xuống bái đại lễ.
Hoàng đế nói miễn lễ, còn ban ghế, bảo Minh công công dâng trà, sau đó cho tất cả người trong ngự thư phòng lui đi.
Nàng biết đây là muốn nói đại sự rồi.
Suy đoán một chút, nàng đã có thể đoán được, đoán chừng có liên quan tới binh khí trong mật thất ở núi phía tây Lâm Khê.
Quả nhiên, sau khi hoàng đế hỏi tình huống dạo gần đây đã đi vào chủ đề chính:
"Chuyện Hạ gia lén lút giấu binh khí, Tuệ Thục nhân thấy thế nào?"
"Chắc hoàng thượng đã biết, quan hệ giữa thần phụ và Hạ gia khá căng thẳng."
Trình Loan Loan thành thật nói:
"Ba năm trước, đại thiếu gia Hạ gia tới thôn Đại Hà, thần phụ vì bảo vệ người nhà và thôn dân, cãi nhau với đại thiếu gia Hạ gia. Sau đó chuyện tôm càng Dương Châu bị đầu độc, cũng bị tra rõ quả thực liên quan tới Hạ gia... Thần phụ với Hạ gia không hòa hợp, đưa ra đánh giá với bất cứ việc gì của Hạ gia đều có thể thiếu công bằng, không dám tự ý bình luận."
"Tuệ Thục nhân không cần cẩn thận như vậy."
Hoàng đế lên tiếng nói:
"Trẫm mời Tuệ Thục nhân tới chính là muốn nghe lời nói thật của khanh, nếu khanh ngồi ở vị trí của trẫm, khi biết rõ Hạ gia có thể mưu phản, khanh sẽ làm như thế nào?"
Trình Loan Loan lập tức quỳ xuống đất:
"Hoàng thượng minh xét, thần phụ chưa từng muốn ngồi ở vị trí của ngài, thần phụ nguyện lấy cái chết chứng minh..."
Chắc sẽ không phải vì nàng lập công quá nhiều, được lòng dân quá nhiều khiến hoàng thượng kiêng kỵ chứ.
Đều nói hoàng đế hay đa nghi, nhưng ngay cả một phụ nhân không có thực quyền như nàng cũng bị hoài nghi, lòng đa nghi này khó tránh quá nặng rồi.
Hoàng đế lập tức đứng dậy khỏi long ỷ, đi xuống bậc thềm, đỡ Trình Loan Loan lên:
"Khanh là Tuệ Thục nhân do trẫm đích thân sắc phong, nếu không phải những lão ngoan cố trên triều đình kia ngăn cản thì bây giờ khanh đã là nhị phẩm rồi, khanh cảm thấy trẫm sẽ kiêng kỵ mệnh phụ triều đình do chính mình đề bạt sao? Tuy khanh sinh ra trong nhà nông, nhưng thông minh nhạy bén, có tráng chí, vạn sự vạn vật ở trong mắt khanh tựa hồ rất khác, vì vậy, trẫm mới muốn nghe thử ý kiến của khanh."
Trình Loan Loan ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt của hoàng đế.
Nàng nhìn thấy sự chân thành trong đôi mắt này, hoàng thượng không phải thăm dò nàng mà là thật sự muốn biết suy nghĩ của nàng.
Nàng chỉ nhìn một cái rồi thu hồi ánh mắt, cúi đầu nói:
"Lần đầu tiên nhìn thấy binh khí, thần phụ đã cảm thấy có lẽ Hạ gia muốn mưu phản, chẳng qua Hạ gia chỉ là một quan văn nhị phẩm, tuy Hạ gia có nữ nhi làm phi tử trong cung, nhưng chưa sinh được hoàng tử công chúa, Hạ gia mưu phản vô cớ xuất binh... thần phụ chỉ cảm thấy có lẽ là mình nghĩ nhiều rồi."
"Không, khanh không nghĩ nhiều."
Trên mặt hoàng đế lộ ra nụ cười lạnh:
"Người hỗ trợ Hạ gia là tiền thái tử."
Trình Loan Loan kinh ngạc vô cùng:
"Tiền thái tử, không phải đã sớm chết rồi sao?"
Lần tranh đấu đoạt đích trước, nàng đã nghe rất nhiều người nhắc qua, cũng từng tra sử sách liên quan, trên sử sách do nhà nước xuất bản ghi chép rõ ràng, tiền thái tử đã chết từ hơn mười năm trước.
"Hắn chưa chết."
Hoàng đế nhấn mạnh từng chữ:
"Hắn âm thầm lên kế hoạch hơn mười năm, cho dù không đoạt được hoàng vị cũng nhất định sẽ khiến Đại Vũ triều tổn hại nghiêm trọng, khanh có chủ ý gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận