Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1568: Ngày đầu tiên khai giảng (2)

Trình Loan Loan thở dài, xem ra vẫn phải nàng đứng ra làm người xấu rồi.
Ánh mắt của nàng rơi lên người học sinh tên Bàng Kiệt đó, nếu nàng không nhớ sai, lúc thi hội, người làm ngón tay Ngu Chiêm bị thương chính là vị Bàng thiếu gia này.
Nếu không gặp Bàng thiếu gia thì thôi, nếu đã vấp vào trong tay nàng, vậy chi bằng lấy vị Bàng thiếu gia này khai đao.
Nhưng, bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Trình Loan Loan bước ra một bước, đi tới phía trước nhất của bục.
Bởi vì nàng ăn mặc thực sự quá đơn giản, sau khi nàng đi ra, lúc này các học sinh ở đây mới chú ý tới hóa ra Tuệ phu nhân cũng tới.
Tiếng hi hi ha ha nhỏ lại một chút, đều tò mò nhìn nàng.
"Sơn trưởng."
Trình Loan Loan nhạt giọng lên tiếng:
"Nơi này là học đường, nơi truyền đạo thụ nghiệp giải hoặc, sơn trưởng thân là một người dẫn đường của học đường, có phải nên lấy mình làm gương không?"
Giọng nói của nàng nhạt nhòa như nước, không nghe ra cảm xúc gì, lại khiến Tần vương đột nhiên sinh ra cảm giác hổ thẹn.
Sở dĩ hắn sáng lập học đường chẳng phải là vì được Tuệ phu nhân kích thích, cũng muốn gây dựng sự nghiệp ở Đại Vũ triều sao, sao vừa nghe đám vương bát đản này nghị luận dế, lại không bình tĩnh được mà gia nhập vào?
Bây giờ hắn là sơn trưởng, đám vương bát đản này là học sinh, sơn trưởng và học sinh nói những chuyện này quả thực có hơi không hay lắm... "Dám hỏi sơn trưởng, có còn nhớ học đường của chúng ta dạy cái gì không?"
Trình Loan Loan nâng mắt nhìn chằm chằm hắn:
"Nếu đã quên thì có thể nhờ Đào tiến sĩ tới nói một chút."
"Đương nhiên nhớ."
Tần vương gượng gạo nói:
"Đại học đường Tiêu Tần, chủ yếu dạy ngoại ngữ, bao gồm Sắt Tác quốc, Ban Ni quốc, Tịch Cơ quốc, A Tát Bố quốc... tổng cộng mười ngôn ngữ quốc gia, nhưng năm đầu tiên chỉ dạy ba ngôn ngữ, người học thành có thể do triều đình phái đi sứ học tập..."
Khóe môi Trình Loan Loan lộ ra nụ cười nhàn nhạt:
"Vậy chi bằng sơn trưởng nói một chút về chức trách của học sinh?"
Tần vương xoa cằm:
"Chức trách của học sinh, đương nhiên là chăm chỉ học kiến thức, không sai chứ."
"Không sai."
Trình Loan Loan gật đầu:
"Đại học đường Tiêu Tần là nơi học tập, chứ không phải nơi hưởng thụ, cho nên học sinh mang theo tùy tùng nhập học, có thích hợp hay không?"
Học sinh bên dưới, ngoài những người nhà nghèo, gần như mỗi người đều dẫn theo ít nhất hai ba gã sai vặt, giống như Bàng Kiệt Lý Kiện, dẫn hẳn sáu tùy tùng tới, đi học chính quy, nào cần nhiều người hầu hạ như vậy, một thư đồng đã dư sức.
"Dẫn thị tùng nhập học thì làm sao?"
Bàng Kiệt bất mãn nói:
"Hoàng tử công chúa trong cung đi học, không phải cũng sẽ dẫn cung nữ thái giám theo sao."
"Bàng huynh huynh thấu hiểu một chút, Tuệ phu nhân sinh ra là nông phụ, người trong sơn hẻm nào có tiền mua thị tùng, vốn không hiểu ý nghĩa của việc dẫn thị tùng theo."
"Hơn nữa, sơn trưởng chúng ta không phải cũng dẫn thị tùng theo sao, sơn trưởng lấy mình làm gương, chúng ta đương nhiên phải noi theo sơn trưởng."
"Chúng ta chỉ nghe lời sơn trưởng."
"Đúng vậy đúng vậy!"
Trình Loan Loan lặng lẽ nhìn Tần vương.
Tần vương bị nhìn tới toàn thân nổi gai óc, không biết tại sao, dưới ánh mắt như thế của phụ nhân này, hắn luôn cảm thấy mình thấp hơn một bậc.
Hắn tránh khỏi ánh nhìn của Trình Loan Loan, đi tới trước nhất, lạnh giọng nói:
"Tuệ phu nhân là tiên sinh của đại học đường Tiêu Tần, nếu ai dám bất kính, bổn vương... bổn sơn trưởng trực tiếp mời ra! Nếu các ngươi đã nói lấy sơn trưởng làm gương, rất tốt, vậy thì bây giờ, các ngươi, ra ngoài hết!"
Hắn quay đầu, bảo hai thị tùng phía sau mình đi hết.
Các học sinh bên dưới ngơ người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận