Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1407: Chúng ta phải mau chóng rời đi (1)

Thang Nhị phu nhân lúc còn trẻ đúng là đệ nhất mỹ nhân danh chấn Vân Thành, có lẽ là người quá đẹp cho nên không có đầu óc.
Trình Loan Loan hơi gài mấy câu, Thang Nhị phu nhân này đã kể ra hết tất cả những gì nàng ta biết về Thang gia, thậm chí còn phàn nàn với Trình Loan Loan rằng sau khi nàng ta gả vào Thang gia luôn bị mẹ chồng khinh thị, bị đại tẩu xa lánh, chưa từng để nàng ta chạm vào công việc vặt trong phủ, quyền nói chuyện của nàng ta ở trong phủ còn không bằng bà tử tâm phúc bên người đại tẩu.
"Công việc quản lý công việc vặt mệt mỏi như vậy ngươi ôm đồm làm gì?"
Trình Loan Loan cầm tay của nàng ta, "Mỹ nhân phụ trách xinh đẹp như hoa là được, chứ như hiện tại đã rất tốt rồi."
Nàng đang nắm chặt tay Thang Nhị phu nhân đồng thời lặng yên không một tiếng động đặt một cái máy nghe trộm ở trong tay áo Thang Nhị phu nhân.
Được Tuệ Thục Nhân nắm tay, tâm tình của Thang Nhị phu nhân vô cùng tốt đẹp.
Trước kia loại chuyện tiếp đãi quý nhân đều là giao cho đại tẩu, nàng ta chỉ có thể ở bên cạnh nhìn mà thèm thôi.
Người người đều nói đại tẩu quản lý Thang phủ rất tốt, kỳ thật nàng ta cũng có thể, chỉ là mẹ chồng và đại tẩu xưa nay không cho nàng ta cơ hội thôi.
Nhìn hiện tại xem, Tuệ Thục Nhân được nàng chọc vui vẻ biết bao...
Thang Nhị phu nhân nhịn không được thổ lộ với Trình Loan Loan nhiều hơn, đúng lúc này, một tiểu nha hoàn đi tới, bám vào bên tai Thang Nhị phu nhân nói nhỏ vài câu.
Sắc mặt Thang Nhị phu nhân cứng đờ, không được tự nhiên vén sợi tóc rũ xuống bên tai, ho khan một cái nói:
"Tuệ Thục Nhân, chỗ ta có một số việc phải xử lý, chắc là phải xin lỗi không tiếp đãi được ngài một lát."
Trình Loan Loan buông tay nàng ta ra, đưa mắt nhìn Thang Nhị phu nhân đi về phía hậu viện, khóe môi hiện lên một tia ý cười ý vị không rõ.
Bàn của nàng đã có không ít người tới, có Tam Tứ phu nhân Thang gia, còn có một số quan quyến, bởi vì Tuần phủ phu nhân chưa đến nên thân phận của nàng ở đây là cao nhất.
Sau khi đã đến giờ, chính thức khai tiệc, các loại sơn hào hải vị được bưng lên như nước chảy.
Lúc một bà tử đang mang thức ăn lên, không biết là bị người va vào một phát hay là thế nào, thức ăn trong tay bà ta cứ như vậy giội ở trên người Trình Loan Loan.
Cũng may đây là một đĩa rau trộn, không bị phỏng da, nhưng y phục từ bả vai trở xuống đều bị bẩn.
Thang phu nhân cả kinh vội vàng đứng lên, hôm nay hạ nhân yến hội đều là người nàng tỉ mỉ chọn lựa ra, tại sao có thể có bà tử chân tay vụng về như vậy.
Nếu đây là một bát canh nóng, đả thương Tuệ Thục Nhân, Thang gia bọn họ không chịu trách nhiệm nổi.
Không đợi Thang phu nhân tức giận, bà tử kia đã bị dọa đến bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ.
"Tuệ Thục Nhân tha mạng!"
"Chỉ là làm bẩn y phục, một chút chuyện nhỏ mà thôi."
Trình Loan Loan sắc mặt ôn hòa, "Mọi người dùng cơm trước, ta thay bộ y phục lại đến."
Nàng đứng lên, cho Lục Ánh Tuyết một ánh mắt.
Trong lòng Lục Ánh Tuyết biết rõ tiếp theo phải làm cái gì, lập tức cười nói với mọi người:
"Mọi người tiếp tục ăn tiếp tục uống, nghe nói hậu viện Thang phủ trồng rất nhiều phù dung, đầu đông cũng còn chưa tàn, không biết sau khi dùng cơm xong, Thang phu nhân có thể mang bọn ta đi thưởng phù dung không?"
Thang phu nhân vốn muốn bồi Trình Loan Loan đi thay y phục, nhưng lại bị Lục Ánh Tuyết kéo tay ngồi xuống.
Nàng ấy vội vàng để bà tử tâm phúc bên người dẫn đường đến phòng dành cho khách.
Trình Loan Loan đi theo bà tử tâm phúc đến hậu viện, đi đến chỗ ít người đột nhiên một nha hoàn đi tới, thần sắc lo lắng nói:
"Trâu mụ mụ, hậu trù có mấy món ăn xảy ra vấn đề, cần phải đổi món khác, ngài mau đi xem thử..."
Món ăn trong yến hội đều là vị Trâu bà tử này quyết định, xảy ra sai xót chính là trách nhiệm của bà ta, bà ta do dự không biết nên mang Trình Loan Loan đi thay y phục trước hay là đến hậu trù giải quyết chuyện món ăn trước.
"Trâu bà tử đi làm việc đi."
Trình Loan Loan vô cùng khéo hiểu lòng người nói, "Để tiểu nha đầu này mang ta đi thay y phục cũng như nhau."
Trâu bà tử vội vàng nói tạ ơn, nhanh chân đi về phía hậu trù.
Tiểu nha hoàn kia phúc thân với Trình Loan Loan xong, lúc này mới quay người đi lên phía trước.
Trình Loan Loan cười nhạt.
Vừa vặn, nàng cũng muốn biết vị Thang đại nhân này chuẩn bị gì để đối phó nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận