Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1662: Tần Vương bị hành hung (2)

Triệu Tam Ngưu mặc dù có chút lỗ mãng, nhưng cũng may còn nghe lời của nàng, dưới ánh mắt trấn an của nàng, tâm tình xao động chậm rãi bình tĩnh lại.
Nhưng mà, đúng lúc này, Tần Vương đột nhiên đứng lên.
Hắn bưng chén đĩa trên bàn ném trên mặt đất:
"Cẩu tạp chủng Tây Nhung Quốc cũng dám nhốt lão tử nhiều ngày như vậy, biết lão tử là ai không? Lão tử là Tần Vương nước Đại Vũ, là huynh đệ duy nhất của Hoàng thượng Đại Vũ, có chuyện gì tìm tới ta! Chỉ có bọn đạo chích mới động thủ với phụ nhân, bắt nạt phụ nhân thì có tài cán gì..."
Trong đại điện đầu tiên là yên tĩnh, sau đó hai thị vệ trong góc đi ra, trực tiếp đè Tần Vương lại.
Tần Vương chửi rủa không ngừng, hai thị vệ cũng không khách khí, giơ tay bắt đầu đánh Tần Vương, chỉ đánh mặt, Tần Vương bị đánh đến gào khóc.
Mà Vương Tây Nhung ngồi ở trên long ỷ cũng không ngăn cản, vẫn thản nhiên uống một chén rượu, khóe miệng mang theo nụ cười giễu cợt.
Mặt Trình Loan tối sầm lại.
Tần Vương lúc này xông ra, làm lộ thân phận, hấp dẫn hỏa lực, rất rõ ràng là muốn bảo vệ nàng.
Nhưng hắn cũng không nhìn, trên người nàng mặc đồ sạch sẽ, ngồi ở chỗ cao nhất, vừa nhìn đã biết được tiếp đãi rất tốt, hoàn cảnh của nàng so với đám người bọn họ tốt hơn nhiều, hắn xông ra chửi ầm lên, đây không phải là tìm đánh sao?
Vốn dĩ trên người đã có thương tích, bị một trận hành hung như vậy, có lẽ lại phải nằm mấy ngày.
Hơn nữa, Tây Nhung Quốc người ta khẳng định biết hắn là Tần Vương, còn nhốt hắn lại rõ ràng đang nói cũng không coi hắn ra gì.
"Vương, hắn đúng là Tần Vương của nước Đại Vũ chúng ta."
Trình Loan Loan đứng lên, "Tần Vương là Vương gia tôn quý nhất nước Đại Vũ, kính xin Vương hạ thủ lưu tình."
"A, hóa ra thật sự là Tần Vương, vậy còn không mau dừng tay?"
Vương Tây Nhung buông chén rượu, "Khóe miệng Tần Vương đã chảy máu, mau đưa xuống gọi quốc y chữa trị."
Hai thị vệ kéo Tần Vương gần như ngất đi ra ngoài.
Những người còn lại của nước Đại Vũ đều rất phẫn nộ, nhưng không dám phản lại, Tây Nhung dám đánh cả Tần Vương, nếu bọn họ mở miệng, nhất định sẽ bị đánh chết.
"Tuệ phu nhân sao không nói sớm?"
Vương lắc đầu, "Trong đoàn người này còn có ai thân phận tôn quý, Tuệ phu nhân mau nói một tiếng, cô nhất định sẽ cho người hầu hạ thật tốt."
Trình Loan Loan biết, lời này nghe một chút là được, nếu thật sự coi là thật thì ngày sau mình chết như thế nào cũng không biết.
Nàng cúi đầu mở miệng nói:
"Ta đã đáp ứng Đại tướng làm việc cho Tây Nhung Quốc, muốn mau chóng lập ra thành tích, mục tiêu của ta là trước cuối năm chứng minh với Tây Nhung Quốc sản lượng lúa của ta, thời gian có chút cấp bách, ta cần một vài người quen đến hỗ trợ, kính xin Vương dàn xếp một hai."
Nói đến chính sự, khuôn mặt Vương cũng nghiêm túc hơn một chút, gật đầu nói:
"Tuệ phu nhân cần bao nhiêu người, nói thẳng là được."
"Đầu tiên xin chuẩn bị mười mẫu ruộng tốt, phương pháp canh tác chỉ có người của nước Đại Vũ mới hiểu, để những thị vệ còn sống kia dựa theo phương thức của ta canh tác ruộng."
Trình Loan Loan ngoan ngoãn mở miệng, "Tất cả giống lúa cần được tuyển chọn, khâu này chỉ có người quen mới biết, người bên cạnh ta đều phải hỗ trợ, sau khi trồng trọt phải ghi chép số liệu, mấy vị đại nhân này hợp tác với ta đã lâu, ta cần bọn họ hỗ trợ, cũng cần Tần Vương kiểm soát tình hình chung..."
Tất cả mọi người, hầu hết đều bị nàng điểm đến tên, hơn nữa có lý có cứ, khiến Tây Nhung Quốc sẽ không có cách nào cự tuyệt.
Vương Tây Nhung cười khẽ một tiếng, tâm tư phụ nhân này hắn ta vừa nhìn liền hiểu, không phải là sợ hắn trở mặt không nhận người giết những người Đại Vũ này hay sao?
Cũng được, chỉ cần nàng thật sự có thể chứng minh giống lúa này có thể trồng ở Tây Nhung Quốc, chút điều kiện này đáp ứng cũng không sao.
Chờ sang năm trồng lúa xuống, mùa thu thu hoạch xong, lương thảo phong phú, vậy hắn có thể để Tây Nhung đem ngựa đạp nát nước Đại Vũ...
Nghĩ tới đây, nội tâm Vương Tây Nhung vô cùng kích động, đưa tay kéo hai cung nữ đứng phía sau vào trong ngực, không coi ai ra gì mà đùa giỡn.
Trình Loan Loan nhìn thoáng qua Thái Bình Công chúa, chỉ thấy sắc mặt công chúa lạnh nhạt, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc dao động nào, rất rõ ràng chuyện như vậy đã xảy ra rất nhiều lần, nhiều đến nỗi Công chúa đã chết tâm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận