Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1546: La nương tử tìm tới cửa (2)

Vị La nương tử này, lúc trước chính là vị hôn thê của Hạ Tiêu, bởi vì đủ loại nguyên do, sau đó gả cho Hạ Lăng, trở thành tục huyền của Hạ Lăng.
Hạ Tiêu bị vị La nương tử này làm tổn thương trái tim, xem nhẹ chuyện tình cảm, hiện giờ hơn ba mươi cũng không muốn cưới thê sinh con.
Nàng không rõ, La nương tử vì sao tới cầu kiến.
Đi gặp một lát cũng không sao.
Trình Loan Loan đi tới cửa sảnh phụ, thấy La nương tử bất an đi tới đi lui không ngừng.
Lần trước gặp La nương tử là ở trong cung yến đêm giao thừa, cách đây ba bốn tháng, thân hình La nương tử gầy gò vô cùng, khi quay mặt lại, xương gò má trên mặt nhô lên thật cao, cả người không có tinh thần giống như một cái xác không hồn.
"Bái kiến Tuệ phu nhân!"
La Kỳ đi xuống bậc thang, cung kính hành lễ.
"La nương tử không cần giữ lễ tiết."
Trình Loan Loan ngồi xuống ghế, "Không biết La nương tử đến nhà là vì chuyện gì?"
Trên mặt La Kỳ nặn ra một nụ cười, chẳng qua nàng ta thật sự là quá gầy, gầy thành da bọc xương, nụ cười này còn khó coi hơn cả khóc.
Nàng ta lấy từ trong tay áo ra một cái hộp đưa qua:
"Đây là tín vật Hạ Tiêu đưa cho ta hơn mười năm trước, đây là đồ thuộc về huynh ấy, có thể nhờ Tuệ phu nhân giúp ta giao lại cho huynh ấy không?"
Khóe môi Trình Loan Loan cong nhẹ: "Hơn hai năm trước, Hạ Tiêu trở lại Hạ gia, hai người ở chung một mái nhà lâu như vậy, ngươi có vô số cơ hội có thể tự mình trả lại đồ cho hắn, nhưng lại đợi đến hôm nay là vì sao?"
Sắc mặt La Kỳ bỗng nhiên trắng bệch.
Nàng ta mím chặt môi, cụp mắt nói:
"Là ta quá đường đột, thật có lỗi."
Nàng ta một lần nữa cất hộp vào trong tay áo, hành lễ sau đó xoay người rời đi.
Trình Loan Loan đã nghe nói một ít chuyện của La gia.
La gia coi như là cao môn đại hộ nhưng người chưởng gia không phải cha nương La Kỳ, mà là đại ca đại tẩu của nàng ta, nàng ta một nữ nhi xuất giá bị hưu về nhà thì thôi không nói, bên người còn mang theo một đứa con riêng không hề có quan hệ huyết thống với La gia, La gia tất nhiên không thể tiếp nhận, mấy tháng nay, cuộc sống ở nhà mẹ đẻ của La Kỳ khẳng định là không dễ chịu.
Tâm lý nàng ta chịu đủ loại dày vò, ăn mặc đi lại khẳng định cũng gặp khó khăn, cho nên mới ngày càng gầy gò thành như vậy.
"Nghe nói La phu nhân đang lén cầu thân cho La nương tử."
Tề bà tử đứng bên cạnh thấp giọng nói:
"La nương tử năm nay ba mươi tuổi, cho dù muốn gả sợ cũng chỉ có thể gả cho lão nam nhân bốn năm mươi tuổi làm tục huyền, nam nhân bốn năm mươi tuổi tất nhiên đã có đích tử và đích nữ, vả lại tuổi cũng sẽ không nhỏ, nếu La nương tử gả đi, cả đời thật sự không có chỗ trông cậy vào... Nàng ta đột nhiên lấy ra tín vật Hạ sư phụ cho nàng ta hơn mười năm trước, sẽ không phải là muốn cùng Hạ sư phụ nối lại tiền duyên đó chứ?"
Trình Loan Loan vừa nghe, cảm thấy vô cùng có khả năng đó.
Đối với La Kỳ hiện giờ mà nói, thay vì gả cho một lão nam nhân còn không bằng quay đầu gả cho Hạ Tiêu chưa có hôn phối, nếu có thể sinh cho Hạ Tiêu một nam một nữ, đời này của nàng ta coi như viên mãn.
Chỉ là, lúc trước nàng ta từ bỏ Hạ Tiêu, bây giờ quay đầu lại, Hạ Tiêu nhất định sẽ ở tại chỗ chờ nàng ta sao?
Mặc kệ nội tâm Hạ Tiêu nghĩ như thế nào, Trình Loan Loan cảm thấy, vẫn phải phái người đi thông báo một chút, miễn cho hắn bỗng dưng bị tính kế.
Dù sao, nữ nhân đi ra từ đại trạch viện, thủ đoạn lòng dạ rất nhiều, Hạ Tiêu là một võ quan, có đôi khi đúng khó lòng phòng bị.
"Trình Ất, ngươi đi tới quân doanh một chuyến."
Trình Loan Loan mở miệng nói:
"Nói La nương tử La phủ đến một chuyến, Hạ Tiêu tự nhiên sẽ biết."
"Ta đi cùng Trình Ất."
Trình Phóng đứng dưới bậc thang, trong tay mang theo một hộp thức ăn, "Ta làm chút đồ ăn tươi mới, đều là đồ Hạ sư phụ thích ăn, vừa vặn đưa đến cho Hạ sư phụ."
Trình Loan Loan gật đầu đồng ý.
Lúc trước Trình Phóng đi theo Hạ Tiêu học võ hơn một năm, học còn có hình có dạng, tuy rằng nàng ấy không phải đệ tử trong môn phái của Hạ Tiêu, nhưng rất hiển nhiên, nàng ấy tôn kính Hạ Tiêu như sư phụ, có cái gì ăn đều nhớ tới Hạ Tiêu, đây cũng là nguyên nhân Hạ Tiêu luôn nhớ về thôn Đại Hà đi.
Bởi vì người của thôn Đại Hà sẽ không quên hắn, cho nên một ngày nào đó hắn sẽ trở lại nơi đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận