Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1482: Trình Loan Loan tự tay giết Tiêu Quyết (2)

Nàng gia tăng dòng điện, những người khác nằm trên mặt đất co giật liên tục giãy giụa thêm khoảng nửa phút nữa, rồi cũng không còn hô hấp.
Mà Hạ Lăng, đã chết trước đó từ lâu rồi.
Làm xong tất cả, cả người Trình Loan Loan cũng không còn sức lực nữa.
Trên người nàng cũng bị thương, máu ở cổ tay chảy ra không ngừng, bởi vì dùng sức, lần thứ hai vỡ ra, đau thấu tim.
Nàng vốn còn muốn đỡ Thái tử đang nằm trên mặt đất dậy, cùng nhau rời đi.
Nhưng vừa mới dùng sức, chính mình liền ngã xuống đất, toàn bộ đầu óc ong ong rung động, phảng phất như bất cứ lúc nào đều có thể ngất xỉu.
Thẳng đến khi nàng nghe được tiếng nói của Phiêu Kỵ đại tướng quân, còn có tiếng Tam Ngưu lo lắng gọi, trong lòng nàng yên ổn, lúc này mới nhắm mắt lại ngã xuống bên cạnh Thái tử.
Một đêm này, hoàng thành đại loạn, sử xưng là "Tường thụy chi loạn."
Bởi vì chuyện này bắt đầu từ khi Hạ gia hiến điềm lành mà lên nên mới cho một cái xưng hô như vậy.
Sử sách ghi lại, tiền thái tử Tiêu Quyết mang theo hai vạn loạn đảng đánh vào hoàng thành, người của hoàng thất cùng tất cả quan viên và gia quyến nhất nhị tam phẩm bị vây khốn. Sau đó Hạ Tiêu che chở mọi người lui về địa cung, Phiêu Kỵ đại tướng quân dẫn theo ba vạn trú quân vây công loạn đảng, Tần vương mang theo ba ngàn cấm vệ quân quét sạch loạn tặc... Mãi cho đến bình minh, hoàng thành cuối cùng mới quy về yên tĩnh như ban đầu.
Tiền thái tử Tiêu Quyết chết trong hỗn chiến, hai vạn loạn đảng thì có hơn một vạn chết vì hỗn chiến, còn lại toàn bộ áp giải vào địa lao.
Lần cung biến này, khiến cho hai ngàn năm trăm mười sáu binh sĩ trú quân chết trận, ba trăm sáu mươi bảy cung nữ thái giám bị sát hại tàn nhẫn, còn có mười ba đại thần nhất nhị tam phẩm đương triều, chín quý phụ khuê tú tử vong... Mà số người bị thương càng không đếm xuể...
Sau đêm giao thừa, vốn nên vui vẻ đón năm mới, nhưng toàn bộ kinh thành lại bao phủ trong bóng tối.
Vô số phủ đệ quan viên xử lý tang lễ, đi đến đâu cũng có thể nghe được tiếng khóc nức nở, những xác pháo vụn trên đường còn chưa quét sạch sẽ thì đã có rất nhiều tiền giấy vàng mã quăng ra.
Mãi đến mùng ba tết, hoàng cung mới trấn an được tất cả quan viên. Tiền trợ cấp cho binh lính chết trận, phí mai táng của cung nữ thái giám, loạn đảng quét sạch, sửa chữa hoàng thành, xây dựng lại địa cung... Tất cả những chuyện này đều do Hoàng đế tự mình xử lý.
Hoàng đế một đêm không ngủ, đến tận lúc tờ mờ sáng mới rốt cục đọc xong tất cả tấu chương.
Hắn lê thân thể mệt mỏi đi về phía Khôn Ninh cung, trong điện tràn ngập mùi thảo dược nồng đậm.
Hắn ngồi xuống bên ngoài nội thất, giọng khàn khàn hỏi:
"Tuệ Thục nhân còn chưa tỉnh sao?"
Hoàng hậu thở dài một hơi:
"Thái y nói lục phủ ngũ tạng của Tuệ Thục nhân bị tổn thương, mất máu quá nhiều, ít nhất phải ba ngày mới tỉnh lại, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hôm nay sẽ tỉnh lại."
Trước ngực và sau lưng Tuệ Thục nhân đều là vết bầm tím, nếu chỉ là ngoại thương thì thôi, thái y kiểm tra qua một lượt mới phát hiện xương sườn của Tuệ Thục nhân thế mà lại bị gãy.
Một người bị gãy xương sườn, lại còn có thể che chở Thái tử chạy xa như vậy, rốt cuộc là cỗ nghị lực nào đã chống đỡ cho Tuệ Thục nhân đây... Còn nữa, tại sao Tiêu Quyết cứ như vậy mà chết đi, chết như thế nào, là ai đã động thủ giết hắn, những chuyện này, đều phải chờ Tuệ Thục nhân tỉnh lại mới có thể biết được.
"Đã đút xong chén thuốc cuối cùng rồi."
Thái tử phi từ trong phòng bước ra:
"Tuệ Thục nhân đã nuốt thuốc rồi, tình huống rất khả quan, phụ hoàng mẫu hậu chớ lo lắng."
Ba ngày này, Thái tử phi phải lao lực ngày đêm, không quản mệt nhọc ở bên cạnh chăm sóc Trình Loan Loan, cả người Thái tử phi cũng tiều tụy thấy rõ.
Ba người đang nói chuyện, từ cửa đại điện có bóng người đi vào:
"Tuệ Thục nhân sao rồi, thái y nói thế nào?"
Người tiến vào, chính là Tần vương.
Hắn vẫn luôn ở bên cạnh Hoàng đế hỗ trợ xử lý loạn tặc, đến hôm nay mới có thời gian tiến cung hỏi thăm tình hình Tuệ Thục nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận