Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1334: Tần vương là một đại phiền toái (2)

Một chén trà rất nhanh đã uống sạch, Trình Loan Loan vẫn không nghĩ ra được cách giải quyết.
Chủ yếu là thân phận Tần vương này thật sự quá đặc thù, một tứ phẩm cung nhân làm sao mà đắc tội cho nổi?
Nếu mạnh mẽ cự tuyệt, chọc giận Tần vương, nàng chịu không nổi a.
Nếu uốn mình theo người, tứ phẩm cung nhân dây dưa với Tần vương, quan đồ của nàng cũng dừng lại ở đây.
"Loan Loan, thì ra ngươi thật sự ở chỗ này."
Trình Viên Viên vén rèm lên đi vào:
"Đại Nha nói ngươi có dáng vẻ tâm sự nặng nề, là xảy ra chuyện gì vậy?"
Trình Loan Loan Loan thở dài một hơi:
"Tần vương kia, thật sự là một đại phiền toái."
Một Vương gia đường đường chính chính mà không ở lại kinh thành, cũng không đi đất phong của mình, chạy đến trấn nhỏ này làm chút chuyện hoang đường, thật khiến người ta không biết phải nói gì.
"Ta nghe nói, sáng sớm hôm nay, Tần vương hỏi thăm mấy phụ nhân trong thôn về chuyện cha của Đại Sơn, còn hỏi chuyện huyện lệnh đại nhân lúc trước cầu thân nữa."
Có lẽ là Trình Viên Viên nghĩ tới cái gì đó, hạ thấp giọng nói:
"Loan Loan, ngươi cùng tỷ nói thật một câu, Tần vương này có phải đối với ngươi... hay không?"
Trình Loan Loan lắc đầu:
"Tần vương này có lẽ cũng chỉ là tùy ý hỏi thăm một chút thôi. Ta nói hắn phiền toái, là chỉ thân phận của hắn không tầm thường, mỗi ngày ở trên trấn lắc lư, hài tử trong trấn nhiều như vậy, nếu chẳng may lại có tiểu hài tử nhà ai va chạm hắn, ta sợ hắn một khi không nhịn được rồi lại khi dễ tiểu hài tử..."
Không phải nàng không muốn nói với Trình Viên Viên về tâm tư Tần vương, chủ yếu là chuyện này chỉ là suy đoán của chính nàng, nói ra không phải là để cho Trình Viên Viên cũng buồn bực theo sao.
Thôi, trước tiên nàng phải đi xác định xem ý nghĩ của Tần vương là thế nào đã.
Trình Loan Loan cùng Trình Viên Viên tán gẫu thêm một vài chuyện khác, lúc này mới đứng dậy về nhà.
Lúc này đã chạng vạng, trời tối khá sớm, trên đường trở về có không ít đèn lồng chiếu rọi, chiếu sáng cả con đường phía trước.
Về đến nhà, đúng thời gian dọn cơm.
Nàng vừa mới đi vào phòng khách, chỉ thấy Tần vương ngồi ở vị trí ăn cơm bình thường của nàng, một đám nha hoàn bà tử ở bên cạnh nơm nớp lo sợ hầu hạ.
Thấy nàng trở về, đám người Tề bà tử thở phào nhẹ nhõm.
Tần vương nâng mắt lên nhìn về phía nàng:
"Đúng lúc Tuệ Cung nhân trở về, cùng dùng bữa đi."
Trình Loan Loan ngoài cười trong không cười:
"Trong sách nói, nam nữ bảy tuổi không chung chiếu, thần phụ sẽ không cùng Vương gia dùng cơm, Vương gia cứ từ từ dùng cơm ạ."
"Tuệ Cung nhân."
Thanh âm Tần vương có thêm một phần cường ngạnh:
"Lời bổn vương vừa nói, là mệnh lệnh."
"Nếu là mệnh lệnh, thần phụ liền tuân theo."
Trình Loan Loan đi tới, ngồi ở vị trí cách Tần vương xa nhất, trên mặt đều là vẻ bình thản nhàn nhạt.
Tần vương giơ tay vẫy vẫy:
"Các ngươi đều đi xuống đi."
Trong lòng Tề bà tử giật thót, lúc trước bà còn đang suy nghĩ, vì sao Vương gia kim tôn ngọc quý lại ở lại trấn Đại Hà đây... Lúc này còn có cái gì không rõ nữa đâu, thì ra Tần vương coi trọng cung nhân...
Những nữ tử mà Tần vương coi trọng, trên cơ bản liền vào Tần vương phủ trở thành cơ thiếp, cơ thiếp ngang bằng với nô tỳ, ngay cả tư cách sinh con cho Tần vương cũng không có...
Bà không cách nào tưởng tượng được cảnh Tuệ Cung nhân bị nhốt ở Tần vương phủ, thật sự là quá đáng sợ...
Ánh mắt lo lắng của bà rơi vào trên người Trình Loan Loan, không muốn lui ra.
Trình Loan Loan lạnh nhạt mở miệng:
"Có lẽ Tần vương có chuyện gì muốn nói với ta, các ngươi đều đi xuống đi, không có phân phó không được vào."
Nàng đã nói như vậy rồi thì Tề bà tử đành phải mang theo tất cả bà tử nha hoàn rời khỏi phòng khách.
Rất nhanh, phòng khách cũng chỉ còn lại hai người Trình Loan Loan cùng Tần vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận