Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 823: Cá trong chậu (1)

Tề thị cho nhi tử của mình một cái ánh mắt lạnh tanh, lúc này Tào Hoành mới an tĩnh lại, không còn há miệng ngậm miệng là Tào thúc thúc nữa.
Một bữa cơm hoà thuận vui vẻ kết thúc... Chí ít duy trì không khí hoà thuận vui vẻ ngoài mặt.
Buổi chiều, Tào Oánh Oánh và Triệu Nhị Cẩu đi theo Tào Đức Phúc đến cửa hàng kiểm tra sổ sách, có Triệu Nhị Cẩu, những chuyện này không tới phiên Tào Oánh Oánh làm, nàng chủ yếu là cùng Tôn quản sự hiểu rõ những sản nghiệp mới được thêm vào dưới danh nghĩa của nàng, trước mắt là Tôn quản sự đang quản lý, nàng sẽ phải chậm rãi tiếp quản.
Xử lý xong những việc này, hai người mới rời khỏi trấn Hà Khẩu, về huyện Bình An đón Trình Loan Loan.
Trình Loan Loan ở Thẩm phủ ăn cơm trưa, buổi chiều đi theo Thẩm lão phu nhân và Mạnh di nương đánh bài, nàng chỉ biết chơi mạt chược, đấu địa chủ, loại bài cổ đại này thật sự không chơi được, chơi hai ván thì hết hứng thú, nhưng thời gian còn sớm, thế là nàng sai hạ nhân Thẩm phủ cầm giấy tới, cắt thành mảnh giấy nhỏ làm thành bài poker.
"Tuệ Nhũ nhân thật sự là lan tâm huệ chất, loại bài thú vị thế này cũng nghĩ ra được."
Mạnh di nương ném một đôi hai ra, "Đôi hai nha."
"Chỉ đợi con ra đôi hai thôi!"
Thẩm lão phu nhân ra một đôi vương nổ, là lá jocker, nếu đối phương không ra tiếp, cuối cùng ném một lá ba ra, "Lão bà tử ta lại thắng, nào nào nào, đưa tiền! Ván này có vương nổ, gấp đôi, một người hai mươi văn!"
Tiền đồng trước mặt Trình Loan Loan ít đi với tốc độ ánh sáng, nàng tương đối phiền muộn, đời trước lúc chơi đấu địa chủ, mỗi lần đều thua sạch đậu vui vẻ, tưởng rằng kiếp này có thể chiếm được lợi thế, kết quả chưa đánh được mấy ván, nàng liền bắt đầu thua điên cuồng, mười văn tiền một ván, nàng vậy mà thua gần một lượng bạc.
Mạnh di nương xóc bài xong, xắn tay áo lên nói: Tiếp ván nữa, lần này ta muốn làm địa chủ!"
Thẩm lão phu nhân cười to:
"Ngươi làm địa chủ nhiều hơn mấy lá bài cũng không được, ngươi không biết tính bài, đánh như thế nào cũng sẽ thua."
Trình Loan Loan kinh ngạc tới cực điểm:
"Mẹ nuôi đừng nói với con là người biết tính bài rồi?"
"Đó là đương nhiên."
Thẩm lão phu nhân không chút che giấu, "Mặc kệ làm chuyện gì đều phải để ý, các ngươi ra con bài gì, ta đều nhớ kỹ, hai người các ngươi ấy à, một người non hơn một người."
Trình Loan Loan chán.
Cái bài poker này hết vui rồi.
Lúc này, ngoài cổng truyền đến tiếng vấn an của nhóm bà tử, là Triệu Nhị Cẩu và Tào Oánh Oánh tới.
Thẩm lão phu nhân cho người dâng trà, thuận miệng hỏi:
"Mạnh di nương không có mặt, tình huống của Tào phủ như thế nào?"
Lão nhân gia bà luôn thanh đăng cổ Phật, cuộc sống rất an nhàn, rất ít khi quan tâm chuyện của nhà khác, nhưng mấy ngày nay cùng Mạnh di nương chung đụng không tệ, cho nên cũng muốn hỗ trợ đưa ra chút chủ ý.
Tào Oánh Oánh nói lại tình hình trong phủ, tất cả vẫn như thường, cuối cùng mới nói:
"Con và tướng công vô tình bắt gặp mẹ kế cùng quản gia trước đó của Tào phủ dây dưa không rõ, mẹ kế tựa hồ là có thứ gì đó bị Tào quản gia nắm thóp, hẳn là điểm trí mạng."
"Việc này thật kì quái."
Mạnh di nương sờ cằm, "Trước kia ta là nha đầu hầu hạ phu nhân, thường xuyên nhìn thấy Tào quản gia tìm phu nhân báo cáo các loại việc vặt, quan hệ của hai người vô cùng tốt, phu nhân rất tin tưởng Tào quản gia, Tào quản gia đối với phu nhân càng trung thành hơn cả lão gia, hai người này không nên trở thành như thế mới phải."
Chân mày của Trình Loan Loan hơi nhíu lại:
"Quan hệ vô cùng tốt, tốt cỡ nào?"
"Lúc ta còn chưa đi theo lão gia, Tào quản gia mỗi ngày chí ít thỉnh an phu nhân ba lần, lần dài nhất thì hơn nửa ngày."
Mạnh di nương chậc chậc nói, "Một quản gia như hắn có việc không phải nên báo cáo với lão gia sao, cứ hay lắc lư trước mặt phu nhân... A, Tào quản gia và phu nhân thường xuyên nói chuyện riêng, một lần nói chuyện là hơn nửa ngày, hai người này sẽ không phải là đang ủ mưu nhắm đến tài sản của Tào gia đó chứ? Cái thóp mà Tào quản gia đang nắm chẳng lẽ là chứng cứ phu nhân chuyển tiền tài của Tào gia?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận