Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 309: Người không học, không bằng vật (1)

Bốn mươi mẫu đất hoang nằm ở gần vị trí giáp ranh thôn.
Một ngọn núi thấp nằm vắt ngang phía sau, phía trước chỉ có một con đường có thể đi vào. Xây nhà ở đây có thể bảo vệ sự riêng tư của ngôi nhà đến mức tối đa.
“Ở đây gần nhất cũng chỉ có nhà của Triệu Tam, hơn nữa còn cách khá xa, có phải hơi cô độc quá không?”
Lý chính nhíu mày nói:
“Sau này nếu có chuyện gì gấp thì ngay cả gọi một người hàng xóm tới giúp cũng không được.”
Trình Loan Loan mở miệng nói:
“Bốn mươi mẫu đất hoang nhà ta đều ở chỗ này, chắc chắn phải ở gần ruộng nhà mình một chút mới được. Mặt đất ở đây có thể xây nhà được không?”
“Đất này có pha cát, nhưng mà cũng chỉ là chuyện nhỏ, đến lúc đó đào móng sâu hơn một chút, chỉ cần ba bốn ngày liền xong việc rồi.”
Trong lòng ông nhẩm tính một lúc rồi mới nói:
“Nhà ngươi có bốn nhi tử, cho dù có thêm Trình Chiêu còn có hai người chủ tớ Thẩm thiếu gia nữa, tay chân nhanh nhẹn một chút, hai người hợp sức làm việc cả ngày thì có thể làm được năm trăm sáu trăm viên gạch sống. Một nhà các ngươi muốn làm ra tám chín vạn viên gạch sống, sợ là phải cũng gần hai tháng.”
“Thì vậy nên không phải bây giờ ta tới tìm lý chính thúc để nhờ hỗ trợ sao?”
Trình Loan Loan nói:
“Ta muốn bỏ tiền mời một vài người tay chân nhanh nhẹn trong thôn đến giúp ta làm gạch sống, đào móng, mỗi ngày ba mươi văn, không bao cơm, có được không?”
“Cái chuyện bỏ tiền ra mời người tới làm việc này, ngươi chỉ cần hét một tiếng thì có rất nhiều người đến hỗ trợ thôi.”
Lúc trước khi lý chính xây nhà cũng là mua một ít gạch sống từ mấy người trong thôn nên cũng không cảm thấy lãng phí tiền bạc. Hơn nữa ông biết trong tay Trình Loan Loan có bạc. Huyện lệnh đại nhân ban thưởng nhiều bạc như vậy nhất định phải dùng làm chuyện lớn. Mà xây nhà chính là chuyện lớn ưu tiên hàng đầu của người trong thôn.
Nếu cứ để người trong nhà tự làm chuyện này, vậy chờ hai tháng sau làm xong gạch sống là đã vào mùa đông rồi. Đến mùa đông gió lạnh thổi vù vù đông chết người, lợp nhà càng khó khăn hơn. Còn không bằng tranh thủ lúc này nhanh chóng làm cho xong.
Trình Loan Loan nghe theo đề nghị của lý chính, quyết định từ ngày mai bắt đầu mời người làm gạch sống. Sau khi làm gạch sống xong phải đem ra phơi nắng, phơi được khoảng bảy tám ngày mới có thể đem ra xây. Trong thời gian làm gạch sống thì đào móng, móng nhà đương nhiên phải dùng gạch xanh, sau khi xây móng xong thì san nền, sau đó vừa vặn dùng gạch sống đã phơi khô để xây tường, tiến độ hoàn toàn không bị chậm trễ.
Lý chính dừng một chút tiếp tục nói:
“Lần trước ngươi nhờ ta hỗ trợ hỏi gạch, ta đã hỏi được rồi. Gạch lát nền trên đường ở trấn trên là rẻ nhất, dài một thước, rộng một thước, một viên là hai văn tiền. Gạch thô trải trong nhà thì đắt hơn một chút, rộng hai thước, dài hai thước, giá sáu văn tiền. Nghe nói gạch lát nền trong nhà Vương viên ngoại là loại gạch tinh phẩm, giá hơn mười văn tiền, cái này cũng quá đắt.”
Trình Loan Loan khẽ nhẩm tính trong lòng, căn nhà này của nàng cộng thêm sân ước tính có thể là sáu bảy trăm mét vuông. Đương nhiên, chuồng gà vịt phía sau không tính, tính ra cần khoảng một ngàn năm trăm viên gạch. Nếu dùng loại gạch thô phổ biến trong trấn là được rồi, tính như vậy, chi phí hoàn toàn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng được, chi phí lớn nhất hẳn là chi phí nhân công.
Chuyện này cứ quyết định như vậy, lý chính đáp ứng trở về liền hỗ trợ tìm người.
Lúc trở về, đi qua từ đường Triệu gia, bên trong đều là người.
Sau mùa thu hoạch bận rộn, thời gian buổi tối đến lớp sớm hơn một canh giờ. Sắc trời vẫn còn sáng rõ, mấy hài tử cũng có động lực học tập hơn một chút.
Lúc này Thẩm Chính đang đứng trên đài, đang nói chuyện:
“Ta đã cố ý tìm cha ta phê duyệt cho một khoản tiền, mua năm mươi bộ văn phòng tứ bảo, chỉ cần các ngươi biểu hiện ưu tú, trong kỳ thi đạt được ba hạng đầu là có thể được nhận một bộ mang về...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận