Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 520: Tào phụ nhân làm chuyện xấu bị bại lộ (2)

Trình Loan Loan mỉm cười nhìn Triệu Phú Quý:
"Nếu chuyện hôm nay là do ngươi chủ mưu, quan phủ sẽ phán hình bảy năm, nếu là ngươi bị người sai khiến, vậy ngươi chỉ có thể tính là đồng lõa, nói không chừng vào một năm đã đi ra, người Tào gia đều ở chỗ này, ngươi có oan khuất gì thì cứ mở miệng nói, tốt xấu gì ta cũng là cửu phẩm Nhũ nhân, có thể đứng ra giúp ngươi."
Nàng nói xong, kéo miếng giẻ trong miệng Triệu Phú Quý ra.
Sau khi Triệu Phú Quý bị trói lại và ném vào chuồng heo đã hiểu rõ, nếu hắn ta còn dám nói bừa bãi, Triệu Trình thị nhất định có một trăm loại phương pháp làm cho hắn ta có khổ nói không nên lời.
Hắn ta thành thật thú nhận:
"Là có người muốn ta ra tay với đại tiểu thư của Tào gia, chỉ cần ta thành công làm ô uế sự trong sạch của Tào tiểu thư, sẽ để cho ta làm con rể Tào gia. Hắn còn nói, cho dù Tào lão gia không nhận ta làm con rể, cũng sẽ cho ta năm trăm lượng bạc, để cho ta sống tiêu dao qua ngày... Cho ta mười lá gan ta cũng không dám ra tay với Tào tiểu thư, là người này không ngừng kích động ta, nói Tào tiểu thư không được yêu thương, nói Tào lão gia là một kẻ ngốc, ta nhất thời bị ma quỷ ám ảnh mới làm ra chuyện thiên lý bất dung như vậy, Tuệ Nhũ nhân cứu ta..."
"Cái gì, nói ta không yêu thương khuê nữ, nói ta là kẻ ngốc?"
Tào Đức Phúc nổi giận, một cước đá qua:
"Nói, rốt cuộc là ai sai khiến ngươi!"
Triệu Phú Quý nhìn về phía người Tào gia bên kia, run rẩy nói:
"Nam nhân kia khoảng hơn ba mươi tuổi, mắt đậu xanh, đầu và mũi củ tỏi, để râu dê, mặc đồ tơ lụa... Ta không biết đó là ai."
Tào Oánh Oánh mím chặt môi:
"Chắc chắn là Tào quản gia."
"Quyền lợi của Tào quản gia lớn hơn nữa cũng chỉ là hạ nhân, hạ nhân không có khả năng tự chủ trương đến làm loại chuyện này."
Trình Loan Loan kéo khóe môi:
"Người có thể sai bảo quản gia, có lẽ cũng chỉ có Tào lão đại và Tào phu nhân đi, mà Tào lão đại không có khả năng đối xử với khuê nữ ruột thịt của mình như vậy, như vậy cũng chỉ còn lại..."
Tề thị ôm lấy đùi Tào Đức Phúc:
"Lão gia, ta thật sự bị oan uổng, nếu ta làm loại chuyện này, ta sẽ sét đánh chết! Ta cũng là người có khuê nữ, hủy đi danh tiết Oánh Oánh, hai khuê nữ của ta sẽ gả chồng như thế nào? Là, là Tào quản gia, là hắn Ta tự chủ trương! Lúc trước lão gia không phải muốn cho Oánh Oánh học quản gia sao, nếu Oánh Oánh tham dự quản gia, sẽ giao công việc cho Tần quản gia, hắn ta nhất định là không muốn bị đại tiểu thư phân chia quyền lực, cho nên mới làm ra chuyện xấu xa như vậy! Kính xin lão gia nhìn rõ mọi việc, trả lại sự trong sạch cho ta!"
Tào Đức Phúc tức giận đến run rẩy khuôn mặt mập mạp, hắn đá văng Tề thị ra:
"Ta sẽ điều tra Tào quản gia, còn ngươi, ta cũng sẽ điều tra, người đâu, dẫn Tề thị vào trong xe ngựa! Còn có Triệu Phú Quý này, cũng mang đi!"
Hai gia đinh đi tới, một trái một phải kéo Tề thị đang khóc lớn không ngừng lên xe ngựa, Triệu Phú Quý cũng bị bịt miệng ném lên.
Tào Đức Phúc nhìn về phía Trình Loan Loan, thở dài một hơi:
"Là ta quản lý gia đình không nghiêm ngặt, lại để cho Tuệ Nhũ nhân chê cười."
"Trong khoảng thời gian này Oánh Oánh có nhà không thể trở về, chịu không ít khổ sở."
Trình Loan Loan vuốt tóc Tào Oánh Oánh:
"Đứa nhỏ ở trong nhà mình còn bị người ta tính kế, bị nha hoàn mà mình tín nhiệm nhất phản bội, đường đường là đại tiểu thư của Tào gia, cuộc sống còn khổ sở hơn so với những gia đình trong thôn chúng ta, Tào lão đại nên quan tâm tới hài tử nhiều hơn."
"Tuệ Nhũ nhân nói đúng."
Tào Đức Phúc gật đầu đồng ý:
"Tiểu nữ đã quấy rầy nhà Tuệ Nhũ nhân nhiều ngày, Tào Đức Phúc không có gì báo đáp, chỉ mang theo chút vàng bạc lụa là, mong ngài nhận lấy."
Hắn vỗ vỗ tay, hai gã sai vặt từ trong xe ngựa mang ra ba cái rương ra.
Cái rương đầu tiên, là một ít các đồ sứ có hoa văn tinh xảo.
Cái rương thứ hai, là tơ lụa gấm vóc với nhiều màu sắc khác nhau.
Cái rương thứ ba, là mấy chục cái nén bạc lớn, còn có một số vật phẩm bằng ngọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận