Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 781: Hai họ làm thân, chung lối hẹn thề (1)

Trên đường từ chợ trở về vừa vặn đi qua hồ sen của nhà Trình Loan Loan.
Tầng dưới cùng tích một lớp nước sâu khoảng nửa mét, cỏ nước đã trải khắp mặt hồ nhưng lá sen sinh trưởng khá chậm, vỏn vẹn có thể nhìn thấy ba bốn lá sen tròn tròn cỡ lòng bàn tay nổi lên trên mặt nước với một vài chiếc lá có hình dáng cong nhọn nhô thẳng lên, ít nhất còn phải đợi hơn một tháng nữa lá sen mới có thể sinh trưởng tươi tốt vươn khỏi mặt nước.
Bùn đất ven bờ cực kỳ ẩm ướt và mềm mịn, bởi vì đều là đất mới nên các loại cỏ dại mọc lên vô cùng tươi tốt, che khuất đường đi, Trình Loan Loan vừa không chú ý, thiếu chút nữa đã bước thẳng xuống hồ nước.
Người không ngã xuống nhưng bùn đất ven bờ lại bị sụt lún một chút.
Trình Loan Loan hơi lùi về phía sau, âm thầm suy nghĩ, có lẽ nên làm một con đường lát gỗ xung quanh hồ sen, có thể kéo dài hơn đến giữa hồ, xây thêm một cái đình ngắm hoa, diện tích lớn như vậy sợ là phải cần khá nhiều gỗ, bây giờ phải đốn cây để chuẩn bị.
Nàng ngồi xổm xuống bờ hồ, bàn tay nhúng vào trong nước, nếu bên cạnh có người nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhất định sẽ thấy kỳ lạ khó hiểu bởi vì vô số con cá nhỏ vậy mà lại tung tăng bơi ra từ lòng bàn tay nàng, bơi vào trong hồ sen rồi biến mất dưới làn nước sâu.
Nàng chỉ thả một ít cá lóc, cá mè, cá trích, cũng không thả nhiều lắm bởi vì hàm lượng dưỡng khí trong hồ sen thấp, mật độ bầy cá không thể quá cao, nếu quá cao sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của hoa sen.
Các loại thực vật thủy sinh, tảo và sinh vật phù du trong ao sẽ là thức ăn của cá, cá sẽ không rỉa rễ sen, cánh hoa sen rơi xuống nước cũng sẽ trở thành thức ăn của cá mà phân cá lại trở thành nguồn cung cấp phân bón cho hoa sen, thúc đẩy củ sen phát triển tươi tốt, hai thứ cùng bổ sung cho nhau càng tốt hơn.
Sau khi Trình Loan Loan làm xong những việc này thì đi thẳng về nhà, lập tức gọi Ngôn chưởng quỹ đến.
Bây giờ Ngôn chưởng quỹ là quản sự lớn nhất trong nhà nàng, nàng muốn làm việc gì cũng đều nói một tiếng với Ngôn chưởng quỹ, Ngôn chưởng quỹ sẽ lập tức sắp xếp, không cần nàng tiếp tục tự mình đi phỏng vấn chọn người.
"Ở đây là bốn bản vẽ."
Trình Loan Loan đặt mấy bản vẽ tạm thời lên bàn:
"Đây là bản vẽ tu sửa vườn hoa, đây là bản vẽ xây dựng của một phường sản xuất khác, đây là bản vẽ đường lát gỗ quanh hồ nước còn đây là bản vẽ cơi nới nhà ở. Nếu đã muốn khởi công thì cứ tuyển người làm cả mấy việc cùng lúc luôn."
Ngôn chưởng quỹ xem qua bốn bản vẽ một lần:
"Mấy việc này đòi hỏi khá nhiều nhân công đấy."
Tường bao vườn hoa cùng với đường lát gỗ quanh hồ sen đều là công trình lớn còn xây dựng phường và cơi nới nhà ở thì lại đơn giản hơn một chút.
"Mấy ngày nay mỗi nhà đều đang bận rộn ươm giống, sửa sang lại ruộng đồng, tất cả mọi người đều tối mặt tối mũi."
Trình Loan Loan mở miệng nói:
"Mấy việc này của ta cứ từ từ mà làm, từ từ lên kế hoạch, không cần nhanh chỉ mong chính xác."
Ngôn chưởng quỹ gật đầu, lui xuống làm kế hoạch cụ thể, xác định kỳ hạn công trình, xác định các mốc thời gian, tuyển bao nhiêu người, trả bao nhiêu tiền công các thứ.
Trình Loan Loan ngồi trong nhà chính, mở giấy đỏ vừa mua về ra, đây là giấy đỏ chuyên dùng để viết thiệp mời. Trình Chiêu không có mặt, Thẩm Chính lại không ở đây, nàng cũng không thể không biết xấu hổ mà đến tìm Ngu phu tử cho nên nàng chỉ có thể tự tay viết thiệp mời hôn yến.
Cũng may nàng biết viết chữ, nửa năm qua vẫn luôn kiên trì luyện chữ, chữ viết ra cũng không đến nỗi mất mặt.
Phần lớn người trong thôn đều từng làm công trong nhà nàng, đương nhiên phải mời hết, sau đó là Trình Chiêu, lại còn một vài thương nhân hợp tác làm ăn ở trấn trên, ví dụ như Vương viên ngoại, chưởng quỹ Túy Tiên lâu, chưởng quỹ Cát Tường tửu lâu.... Mấy người này đều là những người giúp đỡ công việc làm ăn của nàng ngay từ đầu, còn có cả nhà Thẩm Huyện lệnh....
Cả buổi chiều Trình Loan Loan đều ngồi viết thiệp mời, viết cả mấy trăm tấm đến nỗi tay cũng sắp tàn phế rồi.
Sau khi viết xong lại đi phát thiệp mời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận