Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1642: Máu trong người Chân Long Thiên Tử (2)

Lão nhân nằm ở trên giường chậm rãi mở mắt, khi nhìn thấy là Hoàng tử, vội vàng đứng dậy muốn hành lễ, bị Hoàng tử cản lại:
"Mễ Lợi Á là quân sư của A Tát Bố chúng ta, A Tát Bố có thể chống lại kẻ địch bên ngoài, công lao của Mễ Lợi Á không thể bỏ qua, lão phu nhân sinh ra nhi tử ưu tú như Mễ Lợi Á, là đại công thần của A Tát Bố chúng ta, căn bản không cần hành lễ vấn an với Hoàng tử không có thành tích như ta."
Hắn vỗ vỗ mu bàn tay lão phu nhân, nhường vị trí cho ngự y.
Ngự y ngồi ở trước giường, đặt tay ở mạch đập lão phu nhân, sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng:
"Đây là ngoại tà nhập thể, ít nhất đã hơn mười năm, có thể sống nhiều năm như vậy quả thực là kỳ tích, thân thể sớm đã suy kiệt, coi như là Hoa Đà chuyển thế cũng sống không quá ba tháng..."
Thê tử Mễ Lợi Á vội hỏi:
"Ngự y nói có ý gì?"
Trình Loan Loan cười nói:
"Ngự y nói, nếu để hắn đến bắt mạch sớm một chút, bệnh này đã khỏi rồi, nhưng hiện tại cũng không tính là quá muộn."
"Ta chỉ có thể kê một phương thuốc trừ tà."
Ngự y nói, "Phối hợp với châm cứu trị liệu vật lý, có lẽ có thể giúp bệnh nhân ít chịu khổ trong mấy tháng cuối cùng."
"Bệnh này tuy có thể chữa khỏi nhưng có chút khó giải quyết."
Trình Loan Loan nhìn về phía thê tử Mễ Lợi Á, "Chủ yếu là thuốc dẫn khó tìm."
Nàng vừa mới quan sát một chút, vị lão phu nhân này có thể bị viêm phổi.
Bình thường viêm phổi uống thuốc kháng khuẩn hoặc kháng sinh là có thể chữa khỏi, mặc dù có để lại di chứng nhưng dù sao so với dáng vẻ sống không bằng chết bây giờ còn tốt hơn.
Mễ Lợi Á phu nhân nói:
"Chỉ cần có thể có được tên dược liệu, phu quân ta đều có thể tìm được, kính xin Tuệ phu nhân nói rõ."
Trình Loan Loan bịa chuyện, "Máu trong người là gốc rễ của mệnh, sau khi lấy đi, Chân Long Thiên Tử nhẹ thì bệnh lâu trên giường, nặng thì mất mạng, cho nên ta mới nói thuốc dẫn khó tìm."
Mễ Lợi Á phu nhân theo bản năng liền nhìn về phía Hoàng tử.
Hoàng tử mím môi, không nói gì.
Lão phu nhân ở trên giường khoát tay, "Vương là vua của A Tát Bố, là vương của tất cả dân chúng ta, ta một người sắp chết không xứng dùng máu của Vương, chuyện này coi như chưa từng xảy ra, không được nói cho Mễ Lợi Á, nghe thấy không?"
Mễ Lợi Á phu nhân vội vàng trấn an tâm tình lão phu nhân:
"Được được, con không nói cho chàng biết."
Ngự y căn bản nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, ngồi ở bên cạnh viết xong phương thuốc đưa qua.
Trình Loan Loan dùng ngôn ngữ A Tát Bố viết một bản khác, dặn dò:
"Phương thuốc này có thể giảm ho và đau ngực, cho lão phu nhân dùng phương thuốc này trước đi."
Từ phủ đệ quân sư rời đi, Hoàng tử vẫn chưa hiểu nói:
"Nếu như Mễ Lợi Á phu nhân thật sự không nói cho quân sư thì sao?"
Trình Loan Loan cười lắc đầu, "Chuyện ngươi dẫn ngự y tới cửa, mọi người trên con phố này đều thấy, quân sư không phải kẻ ngốc, điều tra một chút sẽ biết, một người hiếu thuận sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội chữa trị nào, chúng ta chờ là được."
Hoàng tử tiếp tục hỏi:
"Máu trong người Chân Long Thiên Tử có thể chữa khỏi bệnh sao, nếu phụ vương ta xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ..."
Đoạt binh quyền rất quan trọng, nhưng đối với hắn mà nói, thân thể phụ vương quan trọng hơn, hắn không hy vọng lấy tính mạng phụ vương làm chuyện đùa...
Trình Loan Loan mở miệng nói, "Nhiều nhất là ba ngày, quân sư chắc chắn sẽ vào cung thỉnh cầu máu trong người Vương, tuy rằng quân sư có cầu xin Vương thất, nhưng ngươi nhớ kỹ, không thể xung đột với quân sư, lại càng không thể nhân cơ hội đưa ra yêu cầu... Á Lực Quận vương dựa vào lợi ích duy trì hạ bộ, nên ngươi phải đổi biện pháp, hiểu chưa?"
Hoàng tử mở to hai mắt như được khai sáng.
Hắn rốt cuộc cũng hiểu được nữ nhân này vì sao có thể trở thành Nhị phẩm Tuệ phu nhân của triều Đại Vũ, cũng rốt cụộc hiểu được vì sao nước Đại Vũ cường thịnh như thế... Nữ tử đã thông minh như vậy, không cần phải nói đến nam tử.
Nếu hắn có thể có ba phần trí tuệ như Tuệ phu nhân, làm sao lại rơi vào hoàn cảnh bị động này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận