Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1253: Lũ lớn ở thành Nam Dương (1)

Sắc mặt của vài vị lão nhân trong thôn đều trở nên trầm trọng, "Tục ngữ nói sau hạn hán chắc chắn có lũ lụt, hai năm trước đều là nạn hạn hán, chỉ sợ năm nay sẽ gặp phải lũ lụt."
"Nếu cơn mưa này vẫn còn tiếp diễn thì chừng mười ngày nữa Đại Hà sẽ bị lụt, nước sông tràn ra thì toàn bộ ruộng đồng đều sẽ bị ngập úng."
"Chỉ là lũ lụt bình thường chỉ xảy ra sau tháng bảy, hiện tại mới tháng tư, mọi người đừng tự mình dọa mình."
Trình Loan Loan mở miệng nói:
"Mặc kệ lũ lụt có phát sinh hay không thì vẫn cần sắp xếp người đào mương thoát nước, trấn Đại Hà tiếp giáp núi Đại Đông, địa thế khá cao, phía sườn tây có một hang động, cứ để nước trong thôn chảy đến đó đi... Mặt khác, vất vả Thiết Trụ đến các thôn khác một chuyến, để lý chính các thôn căn cứ vào địa hình của thôn mà đào mương thoát nước, tránh để lại hậu quả nghiêm trọng."
Trước khi lũ lụt xảy ra thì chỉ có thể nỗ lực phòng tránh, có thể làm được bao nhiêu thì làm.
Triệu Thiết Trụ gật đầu, lập tức đi làm.
Mưa liên miên từ nửa tháng trước nên mọi người trong thôn đều rảnh rỗi, các phường cũng nghỉ, mọi người tập trung nhân lực làm nhiệm vụ đào mương thoát nước.
Ngay cả các thợ thủ công mới tới cũng đội nón tre, mặc áo tơi tham gia vào đội cấp thoát nước.
Các thôn dân nỗ lực ngày đêm không ngừng nghỉ nên chỉ ngắn ngủn sáu, bảy ngày mương thoát nước đã được đào xong, nước tràn vào đồng ruộng sẽ theo đường mương chảy vào hang động ở sườn tây núi Đại Đông, miễn cưỡng làm dịu tình thế trước mắt.
Có lẽ là ý định của con người đã thắng lại ông trời, qua ngày hôm sau mưa to đã ngừng.
Mưa liên tục cả tháng vậy mà không có một động thái nào đã yên lặng ngừng lại, thái dương đã thoát khỏi mây đen, ánh mặt trời lại soi sáng mặt đất rộng lớn.
Người của trấn Đại Hà đều rất vui vẻ, nắm chặt thời gian bắt đầu cấy mạ, tuy rằng bận rộn nhưng mọi người đều tươi cười, bởi vì chuyện khiến bọn họ lo lắng nhất đã không xảy ra, không có lũ lụt thì sẽ là một năm mưa thuận gió hòa, nghĩa là công sức bỏ ra sẽ được đền đáp xứng đáng.
Thời tiết cuối tháng tư dần dần nóng lên.
Có lẽ là vì mưa dầm liên miên nên mặt trời vừa ló dạng đã khiến người ta cảm thấy vô cùng nóng.
Trình Loan Loan mặc y phục mùa xuân đơn bạc, ngồi trong sân thử điều chỉnh công thức của sản phẩm dưỡng da, đây là lần thí nghiệm thứ ba, nếu không có vấn đề gì thì có thể để phường tiến hành sản xuất số lượng lớn... Còn có tôm ở Lý gia câu, bởi vì mưa to đã bò đi không ít, phải đổ đầy tôm giống một lần nữa.
Lúc nàng đang chuẩn bị kế hoạch thì Triệu Nhị Cẩu vốn dĩ nên bận rộn ở Đại Hà Yến lại hớt hải chạy vào:
"Nương, không ổn, xảy ra chuyện rồi!"
Trình Loan Loan ngừng tay, chậm rãi ngẩng đầu, bình tĩnh dò hỏi:
"Từ từ nói, có chuyện gì?"
"Nam Dương bên kia đột nhiên xảy ra lũ lớn!"
Triệu Nhị Cẩu thở hổn hển:
"Đại ca ở Nam Dương, con lo lắng đại ca xảy ra chuyện, con phải nhanh đến đó một chuyến xem như thế nào!"
Trình Loan Loan đột nhiên đứng lên:
"Bây giờ mới tháng tư mà đã có lũ lớn?"
Nàng và Đại Sơn vẫn luôn thư từ qua lại, Đại Sơn có nói ở Nam Dương vẫn đang có mưa lớn nhưng vẫn nằm trong kiểm soát, tại sao lại đột nhiên mất khống chế.
"Lần trước mưa lớn, mực nước ở sông lớn cũng đã tràn ra, cũng may trời đột ngột tạnh mưa nên Hồ Châu ta tránh được một kiếp, nhưng mà..."
Sắc mặt Triệu Nhị Cẩu nghiêm trọng:
"Nam Dương bên kia giáp với núi tuyết Tây Bắc, đại khái là sau khi mưa tạnh thì thời tiết đột nhiên nóng lên, tuyết đọng trên núi bị hòa tan, nước tuyết từ trên núi ồ ạt tràn xuống tạo thành lũ lớn..."
Trình Loan Loan nghe xong thì đã hiểu, đời sau gọi đây là lũ xuân.
Mùa đông quá lạnh nên các khu vực cao hơn so với mặt nước biển đều bị đóng băng đóng tuyết, khi nhiệt độ lên cao thì băng tan ra, hơn nữa nước tuyết tan từ thượng du tràn xuống sẽ hình thành lũ xuân, nhưng nhìn chung phạm vi ảnh hưởng của lũ xuân có giới hạn, sẽ không gây ra họa lớn... Nhưng lần này lại kết hợp với mưa lớn, lũ xuân tràn tới khi nước mưa chưa kịp rút nên có thể sẽ tạo ra lũ lụt trên diện rộng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận