Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1345: Những ngày thảnh thơi của Lưu Khôi (1)

Trình Loan Loan lập tức sai Trình Giáp đánh xe đến huyện nha huyện Bạch Vân hỏi thăm tin tức.
Trình Giáp vội vàng đi một chuyến, chưa đến nửa canh giờ đã trở lại, cũng mang theo tin tức của Lưu Khôi trở về..
"Theo nha sai nói thì vào tháng giêng Lưu Khôi lập công nên đã được thả ra."
Trình Giáp nói tin tức mấu chốt nhất:
"Năm trước một đám phạm nhân bị áp giải đến huyện Bạch Vân giam giữ, nhóm người này vô cùng hung ác, tháng giêng lên kế hoạch mưu phản thì bị Lưu Khôi phát hiện và trình báo, bởi vậy mà được giảm án phóng thích, chuyện này ở huyện Bạch Vân cũng không phải là bí mật gì."
Trình Loan Loan nheo mắt.
Huyện lệnh huyện Bạch Vân biết rất rõ chuyện ăn tết giữa nàng và Lưu Khôi, vì sao lại nhẹ nhàng thả Lưu Khôi như vậy, thậm chí còn không báo cho nàng một tiếng?
Còn nữa, theo tính cách của Lưu Khôi thì khi được thả ra chắc chắn sẽ tới trấn Đại Hà tìm mẫu tử Trình Viên Viên gây phiền toái, từ tháng giêng đến bây giờ là đã ra tù được hai tháng mà hắn ta vẫn bình tĩnh như vậy.
Trực giác nói cho nàng chuyện này không hề đơn giản.
Nàng lạnh lùng nói:
"Trình Giáp, ngươi an bài người đến thôn Lưu gia theo dõi Lưu Khôi, thuận tiện hỏi thăm một chút hai tháng qua hắn ta đã làm gì."
Trình Giáp nhận mệnh đi làm.
Vừa trở lại trấn Đại Hà thì Trình Loan Loan đã đến tìm Trình Viên Viên.
Nhưng mà Trình Viên Viên lại không có ở nhà, Đại Nha cùng Nhị đang ở trong sân bận rộn buôn bán, các nàng trừ bỏ kinh doanh thạch băng thì còn làm thêm một ít món ăn vặt, sau khi nấu chín ở nhà thì sẽ kéo đến chợ bán, gia vị là Trình Loan Loan trợ giúp điều chế ra, rất được hoan nghênh ở khu chợ.
Nàng tùy tay gắp một viên thịt viên nhét vào miệng, hương vị quả thật không tồi.
Nàng nhìn quanh bốn phía nói:
"Nương các con đâu rồi, đi đâu rồi hả?"
"Không phải mấy ngày nữa nương sẽ tới thành Nam Dương sao, vẫn còn đang chuẩn bị hoa non đó."
Đại Nha bưng một chén thịt viên đã chín đặt trước mặt Trình Loan Loan:
"Nhị di có chuyện gì sao, có cần con đi gọi nương về không?"
"Không cần."
Trình Loan Loan lắc đầu:
"Nhị Nha, con ra sau nhà pha một bình trà mang ra đây."
Nhị nha sảng khoái đáp:
"Dạ được!"
"Đại Nha, con qua đây ngồi."
Trình Loan Loan nhìn ngoại chất nữ duyên dáng yêu kiều trước mặt, chầm chậm mở miệng hỏi, "Cha con ra tù rồi, con có biết không?"
"Cái gì?!"
Đại Nha vừa mới ngồi xuống thì đã nhảy cẫng lên:
"Cha con ra tù? Ra khi nào, sao con không biết?"
"Ta cũng là lên huyện Bạch Vân uống rượu mình mới vô tình nhìn thấy cha con, nghe nói là lập công nên được giảm án, được thả ra trước hạn."
Trình Loan Loan đôi mắt của tiểu nha đầu:
"Cha con không chừng sẽ tới tìm con và nương các con, con tính thế nào?"
Đại Nha đột nhiên siết chặt nắm tay:
"Nhà con sớm đã đoạn tuyệt quan hệ với ông ta, nếu ông ta còn dám mò tới cửa thì con sẽ đánh chết ông ấy."
Sau khi đến trấn Đại Hà định cư thì ngày ngày nàng ấy đều đi theo đội tuần tra luyện tập quyền cước công phu, còn thường xuyên tìm Tứ Đản luyện tập, nàng ấy tiến bộ rất nhanh, đối phó với Lưu Khôi thì không có vấn đề gì, người cha này nàng ấy tuyệt đối không thể nhận lại.
"Tốt, rất tốt."
Trình Loan Loan rất thưởng thức thái độ của nàng ấy:
"Vậy Nhị Nha và Tam Mao thì sao?"
"Nhị Nha với Tam Mao còn hận người cha này hơn cả con."
Đại Nha dừng một chút rồi mở miệng:
"Chỉ là nương của con vẫn luôn mềm lòng, nếu cha quỳ khóc lóc xin tha thì có thể nương sẽ..."
Trình Loan Loan biết tính tình của Trình Viên Viên, từ nhỏ đến lớn bị Trình gia áp bức, sau khi thành thân thì bị Lưu gia áp bức, tính cách mềm yếu đã khắc vào trong xương cốt, không phải nói sửa là có thể sửa, biện pháp tốt nhất là không để Trình Viên Viên chạm mặt Lưu Khôi.
Nàng mở miệng nói:
"Trong khoảng thời gian này ta sẽ cho người quan sát Lưu Khôi, nếu hắn ta tới trấn Đại Hà thì ta sẽ cho người thông báo với con trước tiên, cứ yên tâm đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận