Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1311: Kỳ viện thí mùa thu (1)

Tuy rằng hoàng đế không ăn cay nhưng cũng nhấm nháp hai con tôm càng cay này.
Hắn nhớ tới hoàng hậu hình như thích ăn đồ cay nên bèn vung tay:
"Minh công công, đem một nửa tôm càng đưa đến Khôn Ninh Cung, còn lại các cung khác thì mỗi cung ba cân, phần con dư lại thì đưa đến tư gia của các vị đại thần Nhất phẩm Nhị phẩm và Tam phẩm."
Đám người Lâm thái phó vội vàng đứng lên:
"Thần tạ chủ long ân."
"Lần này Tịch Cơ Quốc xem như đã làm được một chuyện tốt."
Hạ Hãn Hải mở miệng nói:
"Thần dân Đại Vũ ta đều có lộc ăn."
"Lời này của Hạ đại nhân không đúng."
Chương đại nhân lắc đầu:
"Nếu không phải Tuệ Cung nhân lúc đầu cảm giác được chuyện này không thích hợp, tôm càng này có khả năng sẽ tràn lan khắp Đại Vũ ta, sau khi tràn xuống ruộng lúa thì sẽ khiến sản lượng lương thực suy giảm, tôm càng này tuy là mỹ thực nhưng đồng thời cũng là khắc tinh của cây nông nghiệp... Cũng may có Tuệ Cung nhân ở đây, đã bóp chết mầm họa này từ trong trứng nước."
"Tuệ Cung nhân chính là điềm lành của Đại Vũ ta."
Lâm thái phó cảm thán nói:
"Năm trước sau khi Tuệ Cung nhân từ kinh thành về quê thì đã làm rất nhiều chuyện tốt vì dân vì nước, một là quyên tặng y phục mùa đông cho quân sĩ ở kinh thành, hai là lúc thành Nam Dương phát sinh lũ lụt, Tuệ Cung nhân tự mình tiên phong đi cứu tế, không chỉ quyên tặng số lượng lớn lương thực mà còn vì nạn dân giải quyết nỗi lo về sau... Ba là chuyện Tuệ Cung nhân đang làm trước mắt, nghe nói là muốn xây dựng kênh đào từ Hồ Châu tới Dương Châu, kênh đào Dương Châu lại liên thông tới kinh thành, nếu đả thông con đường này ở Hồ Châu thì sau này từ Hồ Châu đi kinh thành lộ trình sẽ được rút ngắn xuống chỉ còn mười ngày, đây chính là chuyện tốt ích nước lợi dân."
Chương đại nhân lập tức nói:
"Tuệ Cung nhân công đức vô lượng, hoàng thượng có phải nên ban thưởng một chút gì đó không?"
Vừa nghe lời này thì Hạ Hãn Hải đã tái mặt đi.
Phụ nhân này vừa mới thăng liên tiếp hai cấp, hoàng thượng và hoàng hậu cũng ban thưởng không biết bao nhiêu vàng bạc châu báu, lúc này mới được bao lâu mà lại ban thưởng tiếp sao?
Nếu biết hoàng thượng coi trọng việc này thì Hạ gia ông ta đã đi làm, không phải chỉ là tốt chút bạc thôi sao, Hạ gia ông ta có rất nhiều bạc.
Hạ Hãn Hải vốn dĩ muốn mở miệng phản đối nhưng vì trước đây Hạ gia nuôi dưỡng tử sĩ đã bị hoàng thượng phát hiện và nghi ngờ, đại nhi tử Hạ Lăng của ông ta thiếu chút nữa đã bị cắt chức điều tra, nhị nhi tử lại ở mãi trong quân doanh chẳng về, toàn kinh thành đều biết nhị nhi tử lục đục nội bộ với Hạ gia... Trong khoảng thời gian này ông ta phải hành sự khiêm tốn mới không khiến cho ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm, cho nên hiện tại chỉ có thể bảo trì sự yên lặng, tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại.
"Tuệ Cung nhân lập công vô số, nên ban thưởng trẫm đều đã ban thưởng qua."
Hoàng đế thưởng thức chiếc nhẫn ban chỉ xanh biếc, suy tư một chút rồi nói:
"Huyện Bình An là nơi thâm sơn cùng cốc, nếu muốn làm một kênh đào lớn tới Dương Châu thì khó như lên trời, nếu đã như thế thì cứ lấy năm vạn lượng bạc từ ngân khố giúp cho huyện Bình An xây dựng kênh đào, khoản này phải được đưa trực tiếp xuống dưới, nếu ai dám ăn tham ở giữa thì đừng trách trẫm tước cái mũ cánh chuồn trên đầu hắn."
Chúng thần phía dưới đồng loạt hô:
"Tuân chỉ!"
Năm vạn lượng bạc từ quốc khố nhanh chóng được lấy ra, an bài Ngự Lâm Quân đưa đến trấn Đại Hà Hồ Châu.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủn nửa tháng, khoản bạc này đã được đưa tới tay Ngụy đại nhân ở huyện Bình An.
Ngụy đại nhân vô cùng sợ hãi, sau khi quỳ xuống lãnh chỉ nhận bạc thì lập tức chạy đến trấn Đại Hà nói tỉ mỉ một lần việc hoàng thượng xuất bạc.
Trình Loan Loan vô cùng vui mừng, lúc trước nàng làm nhiều việc như vậy thật ra cũng đã gom đủ bạc, nhưng làm gì có ai sẽ ghét bỏ bạc nhiều?
Dự toán ban đầu chỉ dự tính chi phí cơ bản, sau khi có nhiều hơn năm vạn lượng là có thể mở rộng đường sông gần huyện Bình An thêm một chút, cũng có thể tu sửa nơi dỡ hàng ở vài bến tàu, còn có thể cải thiện thức ăn của nhóm công nhân xây dựng kênh đào.
"Ngụy đại nhân không cần sợ hãi, có hoàng thượng quan sát kênh đào này là một chuyện tốt, Tri phủ đại nhân của Dương Châu cũng nói sẽ giúp đỡ một chút."
Trình Loan Loan vãn môi cười cười:
"Ngươi là huyện lệnh ở tầng dưới, chỉ cần làm tốt việc mình cần làm là được, nhớ kỹ, nhất định làm gì cũng phải có bằng chứng, không thể có bất kỳ chỗ sơ hở nào. Còn nữa, nếu hôm nay đã có bạc của triều đình thì cứ hào phóng cho công nhân thêm đùi gà đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận