Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1198: Thôn Đại Hà trở thành trấn (2)

Ánh mắt Thẩm Huyện lệnh nhìn về phía Trình Loan Loan có thêm mấy phần bội phục, Tuệ An nhân không mở miệng đã đành, vừa mở miệng đã khiến người ta kinh ngạc.
Mở rộng đường sông cũng không phải là một việc đơn giản, cần có một số lượng lớn nhân lực, vật lực và tài lực chống đỡ. Trước mắt huyện Bình An không có tài lực hùng hậu như vậy để hoàn thành công việc vĩ đại này.
"Không nhất định là năm nay, có thể là năm sau hoặc năm sau nữa."
Trình Loan Loan tiếp tục nói:
"Khi trấn Đại Hà trở thành điểm chắc chắn phải đến của thương nhân từ vùng khác, chúng ta có thể đề nghị các thương nhân này quyên góp tiền để khai thác đường sông. Việc này phải được lên kế hoạch một cách từ từ, không gấp được. Bây giờ ta chỉ nói trước một tiếng với Thẩm đại nhân để đại nhân có thể chuẩn bị tốt tâm lý thôi.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì cuối năm sau Thẩm Huyện lệnh sẽ được thăng chức rời khỏi mảnh đất này. Nàng chỉ hy vọng Thẩm huyện lệnh có thế quyết định chuyện này trước khi rời đi bởi vì không ai biết Huyện lệnh tiếp theo sẽ là người có tính cách như thế nào.
Cuộc họp lần này kéo dài đến gần hai canh giờ mới kết thúc. Lúc này mặt trời cũng đã lặn xuống núi.
Triệu lý chính cũng không phải là một người nhỏ mọn, ông cười tủm tỉm bảo Thẩm Huyện lệnh và tất cả lý chính các thôn khác đừng vội rời đi mà ở lại ăn bữa tối, nhân đó cũng có thể cẩn thận bàn thêm một số vấn đề chi tiết về phương diện này.
Bây giờ món ngon của thôn Đại Hà rất nhiều, chủ yếu là bởi vì có thêm ớt làm gia vị. Năm trước chỉ có Trình Loan Loan trồng mà năm nay tất cả các hộ đều trồng một ít, vì thế nhiều món ngon đã ra đời như ớt xào thịt, ớt chiên trứng, ớt xanh xào dầu, cá chiên ớt.... Những món ăn này chỉ có ở thôn Đại Hà, những địa phương khác muốn ăn cũng không có.
Cả nhóm người cùng ăn cơm ở nhà ăn của Triệu gia, Triệu lý chính còn đến tiệm rượu của Lục Ánh Tuyết mua rượu đến.
Lúc đang ăn thì Trình Giáp đột nhiên vội vã đi tới:
"An nhân, quả nhiên có một đoàn người từ vùng khác đến huyện Bình An, nghe cách bọn họ nói chuyện thì đúng là nhân sĩ của kinh thành."
Con ngươi của Trình Loan Loan nheo lại.
Nàng nghĩ phải sau sáu ngày nữa đoàn người của Hạ Lăng mới đến, không ngờ hắn đã tới huyện Bình An nhanh như vậy. Xem ra sau khi biết tin tức Hạ Tiêu còn sống, Hạ Lăng không thể chờ đợi được dù chỉ một khắc.
Nàng nói với giọng lạnh lùng:
"Tiếp tục theo dõi sát sao."
Trình Giáp gật đầu rồi cưỡi ngựa về phía huyện Bình An.
Thẩm Huyện lệnh ngồi ở bên cạnh, nhìn thấy vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của nàng thì không khỏi hỏi:
"Xảy ra chuyện gì sao?"
Trình Loan Loan không muốn kéo Thẩm Huyện lệnh vào vũng nước đục này nên chỉ lắc đầu nói:
"Việc kinh doanh xảy ra ít vấn đề, không phiền Thẩm đại nhân phải lo lắng."
Giờ này khắc này, sắc trời đã tối sầm.
Lúc đoàn người của Thẩm Huyện lệnh lên đường hồi phủ cũng là lúc đoàn người của Hạ Lăng sắp xếp xong xuôi chỗ ăn chỗ ở tại huyện Bình An.
Khách điếm tốt nhất ở huyện Bình An còn kém hơn khách điếm tệ nhất ở kinh thành, hạ nhân Hạ gia mang theo vẻ mặt lo lắng:
"Đại thiếu gia, tất cả giường đệm và đồ trang trí đều đã được thay đổi, xin đại thiếu gia tạm thời chấp nhận...."
Sắc mặt Hạ Lăng rất không tốt, nhưng hắn biết quả thật không có lựa chọn nào khác ở nơi hoang vu hẻo lánh này.
Hắn đang muốn mở miệng phân phó thuộc hạ đến thôn Đại Hà, chợt nghe thấy tiếng mọi người bàn tán xôn xao ở sảnh lớn khách điếm.
"Nghe nói lần này Tuệ An nhân đến kinh thành gặp được hoàng thượng và hoàng hậu, thật sự là không thể xem thường được."
"Còn nghe nói hoàng thượng ban cho Tuệ An nhân một chức quan, một phụ nhân mà có thể có một chức quan trong triều đình, thật sự là quá lợi hại."
"Nói ra thì đến bây giờ ta vẫn chưa nhìn thấy Tuệ An nhân, ngày mai chúng ta đến thôn Đại Hà ngắm hoa, tiện thể xem thử rốt cuộc Tuệ An nhân trông như thế nào."
"...."
Nghe thấy mấy lời bàn tán này, sắc mặt của Hạ Lăng trở nên u ám:
"Phụ nhân kia trở về từ khi nào?"
Lúc hắn đi phụ nhân này còn làm việc cho Hồng lư tự tại kinh thành, cả quãng đường này hắn đều không dám chậm trễ, dùng tốc độ nhanh nhất đến huyện Bình An. Sao lại có thể đến muộn hơn phụ nhân này được?
Gã sai vặt bên người thấp giọng nói:
"Cho dù nàng ta có trở về thì cũng chỉ là một Ti tân lục phẩm mà thôi, không đủ uy hiếp."
Hạ Lăng hơi nhíu mày, nếu chưa thấy thủ đoạn đối phó của phụ nhân này đối với Diệp gia thì có lẽ hắn còn ôm mấy phần may mắn.
Nhưng hắn đã tận mắt nhìn thấy Diệp gia sụp đổ, cuối cùng không ngóc đầu lên nổi, qua đó liền biết rằng phụ nhân này có thể lăn lộn trong triều đình không phải chỉ dựa vào mỗi vận may.
Xem ra hắn phải thay đổi một phần kế hoạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận