Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1590: Động lực học tập (2)

Các đại nhân phu nhân khác ở gần đó cũng nhắc nhở răn đe hài tử.
"Tiểu tử Lý Kiện đó còn có thể lấy được hạng nhất, con ngày ngày chơi chung với hắn, sao lại không được?"
"Bàng Kiệt và Lý Kiện sắp tranh hạng nhất rồi, con cũng phải lên, hạng nhất ta không trông mong, hạng hai được không?"
"Hai người họ nổi tiếng ăn chơi đều biết vươn lên, con còn chơi bừa chơi bãi nữa, xem lão tử có đánh chết con không."
"Những tú tài nhà nghèo kia ngày ngày khổ học, con không bằng được cũng có thể tha thứ, nếu ngay cả Bàng Kiệt cũng không bằng, con tìm miếng đậu phụ đập đầu chết cho rồi."
Nhất thời bốn góc học đường là tiếng xin tha của các tay chơi.
"Ha ha ha!"
Tần vương cười to:
"Tuệ phu nhân, quả nhiên vẫn là nàng cao."
Trình Loan Loan lên tiếng nói:
"Đây cũng chỉ là trị ngọn không trị được gốc."
Cho đám ăn chơi so với tú tài, họ biết mình không bì lại, cho nên vốn không muốn cố gắng.
Nếu cho họ cạnh tranh với đám bạn từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cảm giác nguy hiểm đó lập tức dâng trào.
Người chính là như vậy, bị người lạ đè đầu không có gì, nhưng nếu bị người thân quen bên cạnh vượt qua, tâm thái sẽ mất cân bằng.
Chỉ là tâm thái mất cân bằng như thế này không đủ thành động lực lâu dài cho học tập.
Nàng quay đầu nhìn Tần vương:
"Ta có một suy nghĩ, Vương gia có thể nghe thử, nếu thành, có lẽ có thể thay đổi phong khí của học đường."
Tần vương lập tức thấy hứng thú:
"Tuệ phu nhân mau nói đi."
"Đại học đường Tiêu Tần thuộc học đường đối ngoại, sau này sẽ đưa học sinh ra nước ngoài học tập, không có đủ động lực ràng buộc họ, sau khi ra nước ngoài họ chỉ sẽ càng phóng túng bản thân."
Nàng nói rõ:
"Mỗi học sinh đều là người nước Đại Vũ chính cống, trong xương của họ chảy dòng máu của nước Đại Vũ, bởi vì bây giờ là thái bình thịnh thế, cho nên lòng hăng hái yêu nước của họ đều bị đè sâu trong xương cốt... Nếu có thể kích thích lòng yêu nước lên, nó sẽ trở thành động lực lớn nhất."
Tần vương rất tán đồng với lời của nàng.
Bình thường hắn không có cảm xúc quá lớn gì với giang sơn Tiêu gia, quan hệ với hoàng huynh không mặn không nhạt, nhưng nửa năm trước, vào cái đêm giao thừa, tiền thái tử Tiêu Quyết đột nhiên phát động cung biến, tình huynh đệ giữa hắn và hoàng huynh đã được kích phát, hắn thà mình chết cũng phải bảo vệ giang sơn của hoàng huynh... Sự tình không giống nhau nhưng đạo lý là cùng một lẽ.
Hắn lập tức truy hỏi:
"Ý của Tuệ phu nhân là?"
"Lần này sau khi kỳ nghỉ kết thúc, tổ chức tất cả học sinh đến ngoại ô kinh thành một chuyến."
Trên mặt Trình Loan Loan lộ ra ý cười:
"Cụ thể làm như thế nào, chắc trong lòng vương gia đã rõ."
Trên mặt Tần vương cũng lộ ra nụ cười:
"Vậy thì làm như vậy đi."
Sau khi hội gia trưởng của đại học đường Tiêu Tần kết thúc, đã dẫn tới nghị luận không nhỏ trong kinh thành.
Lão bách tính kinh thành biết đám ăn chơi này không ra hồn, nhưng không ngờ lại tới mức đó.
"Chậc chậc, đã hai mươi tuổi rồi lại còn đào lỗ chó chui lỗ chó, thật không biết những trọng thần trong triều như đại học sĩ Hoài Nam Hầu dạy nhi tử kiểu gì."
"Bọn họ ức hiếp một nữ lưu như Tuệ phu nhân, không thể làm gì được họ nhỉ, đúng là hiếp người quá đáng."
"Tuệ phu nhân đã vì nước vì dân lập nhiều công lao như thế, cớ gì lại đi chịu nỗi oan uổng này, lão bách tính chúng ta nghe xong cũng thấy uất ức thay Tuệ phu nhân."
"Học đường nữ tử không có những chuyện này, đáng tiếc nữ tử có ưu tú cách mấy cũng khó vào triều làm quan."
Trình Loan Loan không hề biết những nghị luận ở đầu đường cuối hẻm, hai hôm nay nàng và Tần vương vẫn luôn thương định địa chỉ và phương châm cụ thể.
Ngày đầu tiên sau khi kỳ nghỉ học đường kết thúc đã tuyên bố chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận